tag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post2272539734422704412..comments2023-06-23T21:57:48.141+07:00Comments on Marguerite: Nhớ về đường phố ParisAnonymoushttp://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comBlogger16125tag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-61633106545705800062015-12-24T23:42:35.392+07:002015-12-24T23:42:35.392+07:00Trời ơi ! Tưởng tượng mang cô chủ nhỏ đó ra mà bắt...Trời ơi ! Tưởng tượng mang cô chủ nhỏ đó ra mà bắt anh chăn cừu phải hừng hực ngọn lửa đấu tranh giai cấp thì ... cụ Alphonse Daudet chắc cũng phải khóc mất thôi Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-47371556066227240732015-12-24T23:37:22.099+07:002015-12-24T23:37:22.099+07:00Marg rất vui khi bác Bu qua đây , tìm thấy được nh...Marg rất vui khi bác Bu qua đây , tìm thấy được những gì bác thích .<br />Khi Marg vào vườn Luxembourg vẫn cố ý đi tìm những pho tượng trắng ...Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-18619406198233599142015-12-23T10:37:26.069+07:002015-12-23T10:37:26.069+07:001- Đúng là bu tui mơ được ước thấy, hôm nay đã “đ...1- Đúng là bu tui mơ được ước thấy, hôm nay đã “đến” được vườn hoa Luxebourg để nhìn thấy những chiếc ghế đá mà Marius và Cosette - đôi thiên thần của cụ Hugo đã từng ngồi tình tự. Rất thú vị được nhìn tấm ảnh thứ 3 (trên xuống) một đôi bạn trẻ đang hôn nhau, cứ như là hình mẫu minh họa cho tiểu thuyết Những người khốn khổ vậy.<br />2- Hồi trẻ bu tui thầm phản kháng các lý luận gia giáo điều, ấu trỉ, buộc văn chương phải có nhiều tính. Tính đảng, tính giai cấp, tính nhân dân, tính nghệ thuật…Dế mèn phiêu lưu ký của Tô Hoài bị chụp mủ thiếu lập trường giai cấp. Võ sĩ Dế mèn thắng võ sĩ bọ ngựa là chính nghĩa thắng gian tà. Vậy sao người thắng cuộc lại khoác vai kẻ thất bại dẫn đầu một đoàn diễu hành đi khắp nơi tung hô Thế giới đại đồng. Đã loáng thoáng có người nhắc đến cụ Alphonse Daudet cho hai nhân vật đối kháng giai cấp tựa vào vai nhau trên đỉnh núi giữa một đêm trăng. Bu tui chống lại quan điểm này nhưng nói ra thì bị Đoàn và Lớp trưởng cùng Chi bộ quy tội. Chỉ âm thầm đọc, âm thầm yêu mến nhà văn với hai con ngươi trong trắng nọ. Với bu họ là hai trái tim, hai con người, hai biểu tượng âm dương tạo dựng nên hoàn cầu vũ trụ.<br />3- Nhà văn Nguyên Ngọc - người mà bu tui thần phục và mang ơn - là người quyệt liệt chống lại việc cho dân Tây nguyên mang cồng chiêng đi đánh gõ ngoài đất Tây Nguyên. Với ông, âm nhạc cồng chiêng là ngôn ngữ của người Tây nguyên giao hòa với thần thánh, với trời đất. Mang cồng chiêng về nơi phố xá hỗn tạp đánh gõ phục vụ du khách thì không còn ý nghĩa gì nữa. Ấy vậy mà bu tui lại rất khoái khi thấy mấy ông Tây Nguyên gõ cồng chiêng trong vườn Luxebourg bên Tây. Với bu, thần thánh cũng do con người sáng tạo ra, hãy chưa nói đến thuyết duy thức của nhà Phật, thử hỏi không có con người thì làm gì có thần thánh. Giao hòa với thần thánh là những dịp tết nhất, lễ lạc, tổ chức trên rừng núi Tây Nguyên, còn giao hòa với con người thì đến nơi con người ở là phải lắm. Chả nhẽ âm nhạc Tây Nguyên chỉ phục vụ riêng cho thần thánh mà bỏ quên con người sao ? Vậy là không công bằng tẹo nào. <br />Bạn sang Pháp được nhìn thấy, được nghe thấy cồng chiêng Tây Nguyên kể như trúng số độc đắc vậy.<br />Bulukhinhttps://www.blogger.com/profile/12312695714887485057noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-79430109681271575012015-12-22T23:40:47.204+07:002015-12-22T23:40:47.204+07:00Cám ơn bác Bu đã nhìn thấy những cảm xúc của Marg ...Cám ơn bác Bu đã nhìn thấy những cảm xúc của Marg khi đi trên đường phố Paris . Trong entry "Chào Paris" trước đây , Marg có nói đến cảm xúc của mình khi đặt những bước chân đầu tiên xuống Paris , Marg đã nhớ đến ba của Marg , người dạy vỡ lòng tiếng Pháp cho Marg . Để từ đó , M đã có điều kiện tiếp xúc với nền văn hóa Pháp đầy tính nhân văn ...<br />Thật thú vị khi bác Bu cho biết ở tuổi học trò bác cũng đọc nhiều văn học Pháp và đã yêu " Những vì sao " của Alphonse Daudet một cách đầy ấn tượng như vậy . Marg thì yêu " Những vì sao " bằng tâm hồn mơ mộng của tuổi mới lớn , yêu sự thuần khiết của một vì sao đi lạc trên một bờ vai . Mọi thứ sau đó dừng lại , sang trang ... <br />Khi đến Paris, Marg cũng như mọi người , ai cũng muốn tìm đến tháp Eiffel , Khải Hoàn Môn ... Riêng Marg , có một nơi Marg luôn mong mỏi đến, đó chính là vườn Luxembourg . Entry đầu tiên về Paris của Marg chính là dành cho vườn Luxembourg . Mời bác Bu xem theo đường link :<br />http://margbangtam.blogspot.com/2014/08/giua-vuon-luxembourg-nghe-cong-chieng.html<br />Mong rằng bác Bu sẽ tìm thấy chiếc ghế đá với đôi thiên thần của mình Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-30034041483607534372015-12-20T10:10:04.850+07:002015-12-20T10:10:04.850+07:001- Những tấm hình bạn chụp mô tả được cảm xúc của ...1- Những tấm hình bạn chụp mô tả được cảm xúc của mình, dẫn dắt người xem cùng đến Paris, cùng được thưởng ngoạn vẻ đẹp của viên ngọc châu Âu.<br /> Đi trên đường phố Paris nhớ Sài Gòn là phải, vì nó cùng sự sáng tạo của văn minh Pháp, văn hóa Pháp. Giống Sài Gòn chớ không giống Th. Ph Hồ Chí Minh lại càng phải. Tại sao ? nói ra thì dài, chỉ vắn tắt như dân gian: Nam Kỳ khởi nghĩa thôi Công lý, Đồng khởi lên rồi hết Tự do. Có nhạc sỹ nói thiệt hay về việc mất cái tên Sài Gòn “Ta mất người như người đã mất tên”.<br />2- Bu tui loanh quanh châu Á, chưa đến Paris. Nhưng từ tuổi học trò đã được đọc nhiều văn học Pháp. Ngoài bắc hơn nửa thế kỷ trước người ta dịch văn học Pháp, văn học Nga quá nhiều. Nhiều và nghiêm túc, không bát nháo như bây giờ. “Những vì sao” của Alphonse Daudet ám ảnh bu tui từ tuổi học trò cho đến bây giờ. Vì mê anh chàng chăn cừu mà bu phải tham gia thi viết bút kí “kí ức cầu Dài” của tạp chí Nhật Lệ. Anh chăn cừu ở trên núi cao, hàng tuần có người giúp việc của ông chủ chở lương thực, thực phẩm lên. Hôm ấy không hiểu sao cô chủ 16 tuổi xinh như mộng làm việc đó, anh chăn cừu mừng quýnh. Nhưng trên đường về trời mưa to, nước suối dâng cao, ngựa nàng không qua được đành trở lại lều anh chăn cừu. Không có chỗ cho hai người nằm riêng, cả hai cùng ngồi. Cô gái tựa vào anh chăn cừu cho đỡ rét. Anh ta lấy chăn ấm áo ấm ủ cho nàng. Cả hai ngẩng nhìn trời sao. Anh ta kể chuyện sao như kể chuyện dân làng sống dưới đất, sao nọ cưới sao kia, có bao nhiều người đến dự, cô dâu hồi hộp quá đánh rơi viên ngọc quý…Cô gái ngủ thiếp đi, anh chăn cừu ngồi yên như phổng đá, và tưởng như một ngôi sao đi lạc đường đang sáng lung linh ngay trên vai mình. Bu nói thế để so sánh anh chăn cừu hiểu về sao như một bác học, còn anh kỹ sư cầu đường như bu dốt đến nỗi không biết chiếc cầu Dài của thành phố quê hương được người Pháp xây nên từ năm nào. Hehe… bút kí này được giải cao, và nàng Kim Cúc đọc trên đài tiếng nói Việt Nam cách nay gần 10 năm. <br /> Mê Alphonse Daudet, lại mê Những người khốn khổ của Victor Hugo. Những cuộc tình tự của Marius và Cosette trong vườn Luxebourg sao mà dễ thương, sao mà tinh khiết. Tiếc là bạn chỉ có vườn Tuileries với nụ hôn15 phút của hai người già, chớ không có vườn Luxebourg với chiếc ghế đá mà đôi thiên than kia đã ngồi yêu nhau. Nếu dịp sau đến Paris bạn nhớ bổ sung, không vì nhiều người thì cũng xin vì một người lẩm cẩm như bu tui vậy .<br />Bulukhinhttps://www.blogger.com/profile/12312695714887485057noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-17629943900617412242015-12-18T06:17:43.962+07:002015-12-18T06:17:43.962+07:00Đúng phố Tạ Thu Thâu bán giày dép, quần áo... dịp ...Đúng phố Tạ Thu Thâu bán giày dép, quần áo... dịp Noel, tết tôi cũng thường hay đi lang thang ở đây, chủ yếu ngắm phố xá, người qua lại. Phố này có 2 tiệm bán bánh ngọt Việt có tên là Hòa Lợi và Mai Hương khá ngon, bây giờ hình như 2 tiệm bánh cũng dẹp rồi.<br /><br />A, chị Phụng có vào đây đọc được hả, chị cũng có ghé cafe chim ở Tao Đàn, hay quá. Kỳ tới chị P. có về saigon thể nào cũng phải rủ ra đây cafe. Nhắc tới chị P. đúng là nhớ thiệt, hí hí!Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-34520734669230852392015-12-17T22:07:28.425+07:002015-12-17T22:07:28.425+07:00Như vậy là anh Minh T cũng có những cảm nhận về đư...Như vậy là anh Minh T cũng có những cảm nhận về đường phố Paris giống như một số đường phố SG ngày trước , thật ra là SG giống Paris , nay những phố ấy đã mất dần đi rồi anh ạAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-6971087741023530602015-12-17T22:02:15.150+07:002015-12-17T22:02:15.150+07:00Đường Tạ Thu Thâu này Marg có nhiều kỷ niệm lắm , ...Đường Tạ Thu Thâu này Marg có nhiều kỷ niệm lắm , hồi đậu vảo đệ thất , bà chị dẫn ra đây lựa cho đôi giày sandales để mang với áo dài đi học . Còn vào những dịp Noel, Tết , đường Tạ Thu Thâu đông người đi mua sắm, chen chúc nhau y như trên phố Huchette trong hình vậy Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-57910390129730576972015-12-17T21:55:45.517+07:002015-12-17T21:55:45.517+07:00Ah , chị Phụng có vào đây xem được, nhưng chị lại...Ah , chị Phụng có vào đây xem được, nhưng chị lại không đăng nhập vào được để comment . Hôm trước chị về SG , vào vườn Tao Đàn có chụp một tấm hình ở chỗ cafe chim , Marg nói chị hay hơn M rồi , M ở SG nhưng chưa đến chỗ cafe chim lần nào . Chị bảo nghe nói cafe chim là nhớ tới bác Hiệp , lần sau về chị sẽ rủ bác ra cafe chim , hihi <br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-51061313363779223842015-12-17T18:08:39.429+07:002015-12-17T18:08:39.429+07:00Mình đến Paris lần đầu cũng có cái cảm tưởng giống...Mình đến Paris lần đầu cũng có cái cảm tưởng giống cháu gái, và lối họ chạy xe vào bùng binh y hệt Sài Gòn ta ngày trước..<br />Minhthttps://www.blogger.com/profile/03378378701742587853noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-18367856330139917462015-12-17T17:45:43.310+07:002015-12-17T17:45:43.310+07:00Phố đi bộ Huchette giống Tạ Thu Thâu, bây giờ là đ...Phố đi bộ Huchette giống Tạ Thu Thâu, bây giờ là đường Lưu Văn Lang. Cafe vỉa hè giống trên đường Lê Lợi ngày trước, xưa mấy năm trong lính về Saigon hay ngồi. <br /><br />Đúng là xem hình Paris nhớ Saigon ngày xưa thiệt.Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-90164732042852599102015-12-17T17:02:42.117+07:002015-12-17T17:02:42.117+07:00À , con phố đi bộ Huchette giống như đường Tạ Thu ...À , con phố đi bộ Huchette giống như đường Tạ Thu Thâu ngoài chợ Bến Thành bác nhỉ ? Nhớ sau này , có lần lên xe, nói anh tài xế chay ra đường Tạ Thu Thâu , anh ta người Củ Chi không biết đường Tạ Thu Thâu ở đâu , mà M thì hoàn toàn không nhớ tên đường mới là gì . Đến bây giờ vẫn chua nhớ ra ! Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-60956660117621471062015-12-17T16:55:44.467+07:002015-12-17T16:55:44.467+07:00Vậy thì có thể nói ngược lại là "Đi trên đườn...Vậy thì có thể nói ngược lại là "Đi trên đường phố Paris, nhớ về đường phố Saigon". Hì hì.<br /><br />Cám ơn bạn Marg. đã post những tấm ảnh này. Tiếc là chị Phụng không vào đây xem được.Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-59658713650613346462015-12-17T16:52:37.731+07:002015-12-17T16:52:37.731+07:00Marg muốn chia sẻ những hình ảnh trên với bác H , ...Marg muốn chia sẻ những hình ảnh trên với bác H , chính vì nghĩ bác cũng sẽ chia sẻ những cảm nhận của Marg trong entry này Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-1286756163851972562015-12-17T16:44:24.419+07:002015-12-17T16:44:24.419+07:00Đúng là tấm hình đầu rất giống với đường Tự Do ngà...Đúng là tấm hình đầu rất giống với đường Tự Do ngày xưa ở Sài Gòn . Còn có nhiều góc phố khác giống như các góc phố ở đường Hàm Nghi , Lê Lợi ngày trước . Con gái Marg lớn lên sau 75 nhưng vẫn còn nhớ loáng thoáng hình ảnh các góc phố những chiều xưa được ba mẹ chở ra sài Gòn chơi . Và bây giờ khi nhìn thấy các góc phố bình yên , đẹp một cách classique của Paris , nó thấy tiếc rẻ cho những góc phố đã mất của Sài Gòn Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-5015382897392228121.post-19056771552644299112015-12-17T06:57:16.453+07:002015-12-17T06:57:16.453+07:00Tôi sẽ cám ơn bạn Marg. ở entry này bởi nhiều lẽ:
...Tôi sẽ cám ơn bạn Marg. ở entry này bởi nhiều lẽ:<br /><br />Thứ nhất là lời đề tặng cho hai người ở cuối entry, chị Phụng Châu, một người bạn quen biết trên mạng bấy lâu nay hiện đang sống ở Paris, và tôi. Cách đây gần 2 tháng, chị Phụng Châu có về Saigon, tôi đã có dịp... chống đôi nạng, ghé ngồi uống cafe cùng chị và bạn Marg. một kỷ niệm không quên, và một trong hai người là tôi, thật vui.<br /><br />Thứ nhì tôi muốn cám ơn bạn Marg. bởi những hình ảnh bạn chụp ở Paris lại làm cho tôi nhớ đến saigon của thập niên khoảng từ năm 1969 đến năm 1975. Ngay ở tấm ảnh đầu tiên tôi đã nhớ ngay đến con đường Tự Do nơi quận 1. Vâng đường Tự Do chứ không phải đường Đồng Khởi sau này. Cho đến tận bây giờ, đường phố Paris vẫn có những nét giống đường phố Saigon đến lạ lùng, cô con gái của bạn Marg. chỉ biết đến Saigon sau năm 1975 cũng nhận ra thế. Nơi con đường Tự Do này, ngày xưa tôi đã lang thang nhiếu lần, ngồi uống cafe ăn một cái bánh croissant ở Givral, Brodart, hay ghé nhà sách Xuân Thu mua một quyển sách...<br /><br />Tôi chưa có cái may mắn đến được Paris như bạn Marg. nhưng qua những hình ảnh buôn bán ở vỉa hè như bạn Marg. đã chụp này, tôi thấy thành phố Châu Âu này rất thân thiện và gần gũi, thân thiện gần gũi còn có khi hơn cả một Saigon đã quá khác như ngày nay.<br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.com