Quen bạn trên blog chưa lâu lắm nhưng mỗi lần qua nhà bạn , đặc biệt tôi tìm thấy cảm giác bình yên. Khi thì ngắm những hình ảnh bạn chụp , khi thì đọc các entries với lời lẽ giản dị ... Tất cả đều nhẹ nhàng , không thấy có vị chát , vị đắng . Tôi cảm nhận được sự an nhiên
Cuộc sống chung quanh ta , của tôi , của bạn , của tất cả mọi người không hề bình lặng , tôi biết chắc là như vậy . Nên tôi rất quý những bình yên mà bạn giữ được trong tâm hồn bạn, giữa cái thế giới quay cuồng này . Bạn bình yên vì bạn hài lòng với một ngày sống của mình , hết lòng với công việc , hướng tới mọi người và thanh thản hòa mình với cảnh vật thiên nhiên
Để những lúc mệt mõi , tôi dừng lại , tìm sang nhà bạn , đọc và mĩm cười , thấy lòng nhẹ nhàng … Một người bạn như vậy cũng nâng đỡ tinh thần ta đó chứ …
Tôi chép lại đây bài thơ Liên viết nhân ngày Sinh nhật của Liên vừa qua
Sinh Nhật của Liên
Đời qua như giấc mộng
Tuổi xuân rồi cũng phai
Tôi “nghe những tàn phai”
Mà nhắm mắt mỉm cười
Vậy thì,
Hãy ráng đừng tàn phai
Năm tháng tuy vô tình
Nhưng lòng người hữu tình
Sắc Sắc và Không Không
Vô Thường là thế đó
Sông suối mãi chảy siết
Bởi vì không có ai ,
Tắm một gìòng sông quá hai lần
Tôi ơi hãy mỉm cười lên
Vui mừng đón nhận tuổi 54
Vào mùa Xuân xinh đẹp
Ừ, tôi sinh vào mùa Xuân
Mùa Xuân của hoa thơm cỏ lạ
Một trời Xuân tươi mát
Hành trang Trời ban phát
Xin vui lòng đón nhận
Để mang đến cho đời
Những gì hữu dụng nhất
Phần tôi xin nhận lấy
Niềm vui của trái sầu
Miệng vẫn cười hạnh phúc
Trái tim vẫn thung dung
Nhớ mãi Lâm Ngữ Đường :
Suốt đời hãy nên Sống Đẹp
Không trói buộc lòng mình
Vào những nút thắt cởi không ra
Mà hãy lắng nghe tiếng lòng
Của cuộc sống rất đỗi bình thường
Nhưng rất đỗi tốt đẹp
Đó có thể là
Hương hoa Huệ thơm nhẹ nhàng
Hương Sen dịu nhẹ của tên tôi
Hay hương hoa Hồng qúy phái
Một cội hoa vụng dại bên đường
Cũng làm tôi nở nụ cười chào đón
Tôi còn yêu cái đẹp màu nâu đậm
Của tách cà phê không đường mỗi sáng
Yêu tách trà xanh ngát có hương hoa sen
hoặc hương hoa lài dìu dịu
Trên đường đi tôi thường gặp
Những cây thánh giá nhỏ, một bó hoa
Tưởng niệm những người đã khuất
( có thể vì tai nạn giao thông )
Mỗi lần chạy ngang tôi vẫy tay chào
Một linh hồn đã rời cõi thế
Và nghe lòng ấm áp đến lạ
Tôi hiểu Tri Túc là gì
Và sống một cuộc đời tri túc
Tôi cũng đã quen với cuộc sống cô độc
Sự cô độc có sức mạnh sâu thẳm
Khiến tôi đem lòng trìu mến vô hạn
Đặt vào những tĩnh vật trong căn phòng nhỏ của mình
Giấc mộng bao nhiêu năm
Giờ đọng lại nơi đây
Khiến cho
Buồn Khổ có thể thuyết minh thành Hạnh Phúc !
Ngô Thuúy Liêen<