Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

Đi tìm cô em má đỏ môi hồng ở Pleiku


Đến Pleiku , tôi cũng có ý tìm một dốc núi mù sương . Thế nhưng những ngày ở Pleiku , tôi không nhìn thấy chút sương mù nào . Những con dốc đi lên , đi xuống ... thì vừa lên xe chạy một lát đã thấy mình đi xuống , đi lên rồi . Và ba ngày ở Pleiku thì đúng là đi dăm phút đã về chốn cũ . Một người bạn nói tôi lên đó thử tìm xem có cô em Pleiku má đỏ , môi hồng nào không . Đất trời đổi thay , vạn vật đổi thay , anh khách lạ ngày xưa giờ có tìm đến đây chắc thấy mình càng lạ lẫm ... 

Những con dốc đi lên , đi xuống ...





Đi trên phố , con gái của tôi nhận xét đa số nhà đều có  ốp tôn bên ngoài tường gạch , không biết để làm gì . Chống nóng thì không phải , vì tôn bắt nhiệt , sau mới biết là để chống thấm nước mưa , những cơn mưa vùi dai dẳng ngày đêm ở Pleiku  . Ngôi nhà có vách màu xanh trong hình , màu xanh là tôn ốp

 Bùng binh  cạnh nhà hát Diệp Kính xưa , nay là nhà sách nhân dân 


Gọi là siêu thị sách nhưng số sách bày bán cũng không nhiều . Đây là nhà hát Diệp Kính trước 75 


Quảng trường Đại đoàn kết nghe nói được sách kỷ lục Việt nam công nhận ba cái lớn nhất : tượng đồng bac Hồ lớn nhất , phù điêu hoa sen bằng đá lớn nhất , dàn cồng chiêng lớn nhất . Tôi chỉ đứng chụp hình từ xa 



 " Cụm đá thề" gồm 54 cột bằng đá bazan tự nhiên tượng trưng cho 54 dân tộc anh em . Ý nghĩa thì hay , nhưng về mặt mỹ thuật thì ... 

Còn đây là cục đá một thời lùm xùm do chính quyền huyện tịch thu từ nhà dân và nhốt trong củi sắt , chờ xử lý . Hiện nay nó nằm ở trên một cái bệ trước đây đặt tượng anh hùng Núp , giữa thành phố Pleiku 

Ra khỏi trung tâm thành phố một chút , hai bên đường vãn còn những cụm dã quỳ cuối mùa 



những vườn trồng chè 



Biển Hồ , nơi cung cấp nước ngọt cho thành phố Pleiku 






Vô làng thưởng thúc món cơm lam , gà nướng chấm muối é , ngon ! 









những em bé dân tộc gùi rau ra phố bán 




Dã quỳ bên đường 


rẫy chè của người dân tộc 


Hồ Đức An  trồng thông giống cảnh Đà Lạt 

Một cô em Pleiku má đỏ , môi hồng 

Nhà rông trong khu du lịch 



 tượng nhà mồ trưng bày trong khu du lịch 


























Chiều về bảng lảng ở một xóm làng 




--> Read more..

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2016

Đầu năm đến Tây Nguyên

Cuối năm cô sinh viên của con gái mời về quê ở Pleiku chơi . Tôi đồng ý liền . Thứ nhất vì tôi chưa biết Tây Nguyên , thứ hai tôi muốn hưởng chút cái lạnh của phố núi trong dịp đầu năm mới . Ở Pleiku được hai ngày , do nhỏ sinh viên còn một môn học phải thi sau Tết Tây , nên tôi nói nhỏ ở nhà học bài , tôi và con gái tự đi cho biết KonTum . 
Từ Pleiku đi Kontum chỉ mất một giờ đi xe . Thành phố Kontum nhỏ,  đi chưa hết ngày đã hết những điểm tham quan , tới chỗ nào cũng gặp lại những khuôn mặt khách ở các điểm tham quan đã qua , mọi người gật đầu chào, cười xòa với nhau . 
Điểm đầu tiên tôi đến thăm ở KonTum là cầu treo KonKlor bắc qua sông Dakbla ...


Cây cầu treo này dài 292m , rộng chỉ 4,5m , xây dựng xong vào năm 1994 . Cầu khá vắng vẻ , lâu lâu một chiếc xe chạy qua phải lách tránh vài du khách đến chụp hình .










Dòng sông Dakbla và cảnh  vật hai bên bờ mang vẻ đẹp hoang sơ của rừng núi 


 Từ cầu KonKlor , tôi được anh tài xế taxi đưa vào một làng  Thượng gần đó , chỉ cách cầu khoảng chục km . Đường vào làng chạy dọc theo dòng sông  Dakbla , mùa này trông khá hiền hòa  



Ngôi nhà rông dựng ở bãi đất trống rộng nhất trong làng . Nhìn vật liệu khá mới, cộng với cột cờ đàng trước , tôi nghĩ bụng ngôi nhà này chắc dựng lên làm cảnh cho khách du lịch xem . 


Có lẻ đúng , bên trong nhà trống hoác , trống huơ , trên vách treo vài tấm bằng khen và ảnh Bác , không có bất cứ vật dụng gì liên quan đến sinh hoạt của đồng bào ở đây 




Cách nhà rông không xa là ngôi nhà thờ xây kiểu nhà sàn bằng gỗ, trông khá hay 


Thấy có một tấm bảng ghi Nhà trưng bày thổ cẩm , lần theo mũi tên chỉ thì gặp ngôi nhà sàn trưng bày thổ cẩm như thế này đây . Bên trong chỉ có  những tấm bích chương treo trên vách , bên ngoài là chỗ dân làng phơi áo quần , hihi  



Nhà sàn của người làng 









Tưởng là cỏ đuôi chồn nhưng nghe nói là cây mía lau 


Dòng sông Dakbla chạy dọc theo làng  


Mang gùi ra sông giặt giũ 

Rời làng , ghé Nhà thờ gỗ ở ngay trong thành phố . Nhà thờ do một linh mục người Pháp xây dựng năm 1913 . 

Trước đây nghe nói Kontum có nhà thờ gỗ , tôi tưởng toàn bộ nhà thờ là kết cấu gỗ , đến đây mới thấy cột , khung nhà bằng gỗ , còn vách tường nghe nói bằng đất trộn rơm theo kiểu xây nhà của người Bana


Bên trong nhà thờ











Ngôi mộ của vị Giám mục với các tượng nhà mồ  nằm  ở một góc khuôn viên nhà thờ 

Điểm cuối cùng chúng tôi đến là tòa Giám mục 

Tòa Giám mục xây dựng năm 1935 , cũng bằng vật liệu gỗ ,  thể hiện được tính chất của các công trình nơi phố núi , sử dụng nguồn vật liệu dồi dào của rừng núi 





Sàn nhà cũng bằng ván gỗ


Tượng gỗ vị Giám mục cầm quyển Kinh Thánh , và chìa khóa ( có phải chìa khóa mở  cửa thiên đàng ?  ) 


Sau một ngày lan man ở KonTum , tôi trở lại Pleiku  , doc đường thấy người ta phơi cà phê hai bên đường rất nhiều . Mà cafe  trên đó uống đúng ngon . Hẹn entry khác sẽ viết về chuyên đi uống cafe phố núi sau ....
--> Read more..

Dấu chân..

Flag Counter