Ngày hôm nay có việc phải ra Phường . Ngang chỗ tôi ngồi chờ , có một nhóm các cụ đã lớn tuổi cũng ngồi chờ . Nghe nói các cụ được mời ra Phường để họp về việc gì đó . Một cụ bà dáng vẻ hằn vết một thời lam lũ , kể oang oang bà đã 79 tuổi rồi , nhưng phải đến năm sau đúng 80 tuổi , bà mới được nhà nước cho hưởng suất trợ cấp của người cao tuổi . Bà nói không biết bà có còn sống được tới năm sau để hưởng không . Câu chuyện của những người già làm ta cảm giác chút vị đắng , chát nên tôi vừa nghe vừa nghĩ ngợi lan man ... Cái suất cho người cao tuổi đó chẳng đáng là bao nhưng đối với người già , ít ra nó cũng mang lại niềm vui được quan tâm .
Bẵng đi một lát tôi lại nghe tiếng cụ bà 79 tuổi khi nãy như đang diễn thuyết : " Những anh mít đặc thôi thời , Ai còn mua chuộc đón mời làm chi ... " . Bà lại làm tôi chú ý vì đó là những câu trong một bài học thuộc lòng hồi tôi 6, 7 tuổi được học . Không biết bà đang nói về chuyện gì , nhưng ở chốn "công quyền", bà lại đề cập đến "những anh mít đặc" , hihi , khá là "nhạy cảm" ...
Còn chưa biết bà đang nói chuyện gì lại nghe bà ngân nga tiếp : " Cửa chùa luôn rộng mở thì không thấy ai vào , còn cửa tù lúc nào cũng khép kín lại muốn đua nhau vào ... " .Nghe tới đó , tôi phải vào làm việc với cán bộ Phường nên cũng không biết câu chuyện của bà đi tới đâu ... (((-:
--> Read more..
Bẵng đi một lát tôi lại nghe tiếng cụ bà 79 tuổi khi nãy như đang diễn thuyết : " Những anh mít đặc thôi thời , Ai còn mua chuộc đón mời làm chi ... " . Bà lại làm tôi chú ý vì đó là những câu trong một bài học thuộc lòng hồi tôi 6, 7 tuổi được học . Không biết bà đang nói về chuyện gì , nhưng ở chốn "công quyền", bà lại đề cập đến "những anh mít đặc" , hihi , khá là "nhạy cảm" ...
Còn chưa biết bà đang nói chuyện gì lại nghe bà ngân nga tiếp : " Cửa chùa luôn rộng mở thì không thấy ai vào , còn cửa tù lúc nào cũng khép kín lại muốn đua nhau vào ... " .Nghe tới đó , tôi phải vào làm việc với cán bộ Phường nên cũng không biết câu chuyện của bà đi tới đâu ... (((-: