Thứ Ba, 17 tháng 11, 2009

Ông Caqui

Photobucket



Photobucket



Tôi thường nửa đùa, nửa thật rằng, tôi thích nét đẹp của đàn ông Nhật. Và hình như Ông  là biểu tượng rỏ nét nhất của cái đẹp mà tôi thích. Đó không chỉ là vẻ đẹp bên ngoài mà còn là nét đẹp của tâm hồn. Ngày xưa Ông học về Mỹ thuật, nhưng công việc Ông làm lâu nay lại là quản lý. Tưởng như không liên quan, nhưng tôi nghĩ là có. Muốn làm quản lý tốt cũng cần có cái đẹp làm nền tảng.


Từ trẻ ông đã đi làm xa ở nhiều nước. Và gần bước qua tuổi thất thập,Ông vẫn chưa nghĩ đến quay về,  Ông bảo Ông thích ở Việt nam vì được ăn rau xanh thoải mái. Ông nói VN nên rút kinh nghiệm của nước Nhật trong quy hoạch phát triển, đất nông nghiệp bị thu hẹp,  rau cải trở nên quý hiếm, kể cả các mảng xanh đô thị.


Lần đến nước Nhật, buồn cười là mỗi lần đi bộ đến một ngã đường có nhiều hướng rẻ, ông  đứng ngó ngược ngó xuôi một hồi mới định thần được hướng đi tiếp. Đi métro, khi đứng trên các thang cuốn , người Nhật có quy ước là đứng bên tay trái ( nếu tôi nhớ không nhầm ), còn bên phải để dành cho những người vội, họ bước đi thoăn thoắt chứ không để thang đưa đi. Ông cũng quên mất điều đó, đứng luôn bên tay phải dẫn cả bọn nối đuôi theo… Tuy nhiên, những gì thuộc về phong tục, văn hóa Nhật thì ông không thể quên. Ngoài những giờ làm việc, thời gian còn lại ít ỏi ông cũng  giúp tôi hiểu biết một số về nền văn hóa Nhật. Tôi thích nhìn ông mang đôi guốc gỗ truyền thống của đàn ông Nhật vào những buổi đi dạo. Tôi thích nhìn ông ngồi xếp bằng trên chiếc gối, bưng chén trà nóng đưa lên môi trong một không gian đậm đặc chất Nhật. Tôi chỉ không thích và thấy buồn cười khi nhìn ông ngủ gà ngủ gật trên băng ghế métro, mặc dù đó là thói quen hình thành từ nếp sống công nghiệp của họ. Thế mà có lần quá mệt mỏi và nghĩ họ sao, mình vậy, tôi ngủ thiếp đi trên métro. Nghe tiếng gọi gấp :“Madame, madame… “ , mở choàng mắt thấy nụ cười hiền lành của ông. Đã đến trạm xuống…


Ông rành âm nhạc Việt Nam. Một lần đã lâu, trong một buổi chuyện trò, cô trợ lý của ông hứa sẽ gửi cho tôi các đường link nghe nhạc online. Lúc gửi qua, có một đường link cô tô đậm và ghi của ông Caqui gửi cho tôi. Đó là đường link nghe nhạc Trịnh Công Sơn. Tôi và Ông đã có những phút  trầm lắng cùng nghe bài Diễm xưa trong một buổi uống trà. Cái “nick” Caqui nói ở trên cũng hay lắm, nó được đứng đằng trước tên ông trên danh thiếp, thấy lạ hỏi thì ông nói đó là tên ngày trước người yêu ông thường gọi ông …


Mới đây, ngay đúng ngày họp Hội đồng quản trị, ông lại phải nằm viện . Ông bị sốt xuất huyết. Ngày hôm sau, tôi nói cô trợ lý của ông đưa tôi đi thăm. Tuổi già khiến ông mệt nhiều. Nhìn ông nằm xanh xao trên giường bệnh, mái tóc trắng phau, chung quanh không một người thân mà cám cảnh cho ông, mặc dù bệnh viện Việt Pháp có chế độ nhân viên điều dưỡng trực tiếp chăm sóc . Ông nói ông đã bớt mệt, đặc biệt là hôm nay khi  nghe tin có tôi vào thăm…


Ít lâu sau, cô trợ lý lại gọi cho tôi, hẹn cho ông qua chào cám ơn. Tôi nói cô lựa lời nói khéo với ông điều ấy không thực sự cần thiết, lý do là ai cũng bận rộn nhiều việc. Thế nhưng ông nhất định không chịu, cô trợ lý nói đó là “lễ nghi” của người Nhật. Tôi đành …tiếp ông. Ông qua với một hộp kẹo chocolat và tặng tôi một xấp giấy hoa văn Nhật thật đẹp . Thực ra gặp ông cũng hay , nhưng nếu được gặp bên một tách trà , cùng nghe bài Diễm xưa chẳng hạn thì tôi đâu … từ chối . Đằng này tôi ngán nhất là hai bên đứng trước mặt nhau , cúi chào một cách trịnh trọng … Hì hì …


12 nhận xét:

  1. Vậy thì cúi chào trịnh trọng xong rủ ông đi uống trà nghe nhạc Trịnh đi chị :D Vài năm nữa biết đâu... chị muốn cúi chào ông như vậy có khi phải đi rất xa...

    Trả lờiXóa
  2. Người Nhật hình như thích nhạc Việt lắm thì phải. Bài "Màu hoa anh đào" được chuyển qua lời Nhật...từ đó người Nhật cứ tưởng là nhạc của mình !

    Trả lờiXóa
  3. Người Nhật có nhiều đức tính đáng quý để học tập lắm chị ạ, ngày xưa em đã có gần 4 năm làm việc trong một công ty Nhật nên em hiểu rõ điều này. Đọc bài này cảm giác thích thú vì chắc là ông Caqui quý Việt Nam, yêu ViệtNam thông qua cảm nhận từ chị mình đây mà! :D

    Trả lờiXóa
  4. leminh : em đúng là em gái chị, cho chị một lời khuyên có lý thật.

    Trả lờiXóa
  5. anh hongphuongvien :
    có lẻ người Việt mình và người Nhật có một số tương đồng trong cảm nhận âm nhạc, nghệ thuật chăng ?

    Trả lờiXóa
  6. Thuthuy : Họ làm việc nghiêm túc, khá fair play ( chắc theo tinh thần ... hiệp sĩ đạo ), nhưng họ cũng rất khôn trong giao dịch làm ăn, nói chung là như TT nói, mình có thể học ở họ về nhiều thứ ... (-:

    Trả lờiXóa
  7. Chị Tâm thích giản đơn nên cái gì trịnh trọng quá đâm lúng túng phải không nào. Kekekeeeị

    Trả lờiXóa
  8. Lâu rồi mới nghe bài hát này đó Marg ... Tự dưng muốn xem lại điệu múa truyền thống của người Nhật .

    Trả lờiXóa
  9. lanvuive : Những nghi thức giao tiếp không thể khác được, nhưng nói chung là được ngồi uống nước chuyện gẫu như chị em mình là thích nhất, hi hi ...

    Trả lờiXóa
  10. thuphai : Vì anh hongphuongvien có nhắc bài hát này , nghe lại cũng hay . Còn nhạc Nhật hiện nay , nghe nhạc của Kitaro Marg cũng thấy thích .

    Trả lờiXóa

Dấu chân..

Flag Counter