Buổi sáng trước khi rời Đà Lạt , cả nhóm đến “Hoa violet ngày thứ tư” để ăn sáng . Đêm trước đó , mọi người , nhất là các bạn trẻ háo hức được trở lại nơi ấy vào ban ngày để được ngắm tận mắt “ Hoa cố nhân” . Có bạn trẻ hỏi : “ Tại sao gọi là hoa cố nhân ? “
Có thể đó là một câu chuyện dài , có lúc tưởng chỉ còn nằm sâu trong ký ức …
Buổi sáng ở “Hoa violet ngày thứ tư “ trong trẻo và yên ả thay cho cái nồng say của đêm với ánh lửa bập bùng bên lò sưởi .
Những mái đầu chụm lại ở một khoảnh sân vườn , để ngắm nhìn những cánh hoa tím mong manh nằm ẩn mình dưới đám lá xanh . Đúng là nếu không để ý , thì sẽ không thể nhìn thấy . Phải có bàn tay ai đó nhẹ nhàng vạch những chiếc lá xanh để những cánh hoa be bé tim tím lộ ra . “ Hoa cố nhân “ đấy , dịu dàng và chút gì hư ảo …
“..Hôm đó, về khuya, bên tách café cuối ngày và trong tiếng saxo đêm, tôi lại mở gói quà ĐL ra…Trong đêm thanh vắng, mùi sương mù trở nên nồng nàn hơn, vương vất, như một trầm hương mộng mị, thấm vào ký ức mà những năm tháng đời đã che phủ , đưa tôi về lại một ĐL rất xa…khi tôi còn là một thanh niên tuổi đôi mươi
……..
- Anh lên ĐL nhiều lần chắc biết hết các loại hoa ở đây?
- Chắc vậy. Từ hoa dã quỳ tháng 11 đến phượng tím mùa này tôi đã thấy.
- Anh có thấy hoa lưu ly tím chưa?
- Lưu Ly tím? Tôi chưa bao giờ nghe nói đến . Ở ĐL có sao?
- Gần đây thôi. Anh có thấy không?
Tôi nhìn chung quanh…Chỉ thấy mimosa và hồng tường vi mờ mờ ven đường.
- Tôi không thấy loại hoa đó.
Vân Sương đến gần một bụi cây thấp mọc bên tường của khách sạn, vẩy tay bảo tôi bước đến. Cô ngồi xuống, nhẹ nhàng vạch những chiếc lá sang hai bên….Bất ngờ quá! Trước mắt tôi là một nụ hoa tím , nở e ấp dưới những cánh lá. Và giọng Huế mơ hồ bên tai tôi:
- Ít người biết loại lưu ly này lắm. Nhiều người tưởng là hoa "forget me not". Nếu hoa quỳnh chỉ nở cho ai chịu khó nhọc thức qua đêm dài thì lưu ly tím này cũng thế. Hoa nở vào mùa xuân, nhưng không phô phang, lộ liễu như các loài hoa khác. Muốn nhìn thấy hoa, phải cúi xuống, tìm trong các bụi lá….Phải cất công tìm mới thấy được nét đẹp của hoa.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Đêm nay… sao cứ nhớ mãi một chiều Xuân năm nào cách đây nhiều năm, tôi một mình lang thang trên những con dốc ở Đà Lạt, mê mải săm soi những cụm hoa dại lẩn khuất trong sương mù để tìm một loài hoa : lưu ly tím.
Nhưng quanh tôi chỉ là mây khói và sương mù lạnh tê tái… “
( Trích entry "Lưu ly tím" của bạn W ... Cám ơn bạn W đã đồng ý :-) )
Cuộc sống có những tình cờ thật thú vị . Có những ký ức tưởng đã chìm sâu và riêng giữ đối với một người. Nhưng không , bằng những chân tình kết nối , giờ đây mọi người , có những bạn đang độ tuổi hai mươi , sau chút ngạc nhiên , đã cùng ngắm nhìn và chia sẻ một sắc tím của kỷ niệm , của ký ức… nơi người Bạn lớn .
Trước đó ít lâu một bạn trẻ , qua lời kể của Bạn lớn , đã mừng rỡ khi bắt gặp lưu ly tím ở sân vườn của “Hoa violet ngày thứ tư” . Một bạn khác sau đó lên Đà Lạt , tìm đến và mang về cho Bạn lớn một cụm hoa lưu ly … Hoa lưu ly đã có thêm một cái tên “Hoa cố nhân “ …
Và rồi hôm nay , những mái đầu xanh với mãi mê những ước vọng còn phải thực hiện đang mĩm cười nhìn hai mái đầu “chập chờn lau trắng”, hai con người đã bước sang bên kia bờ ảo vọng : một bạn khẽ khàng vạch nhẹ mảng lá xanh để bạn kia bấm nhẹ máy hình , thật nhẹ, như sợ những cánh hoa tím sẽ tan biến trong sương mù hư ảo của Đà Lạt …
“Muốn nhìn thấy hoa, phải cúi xuống, tìm trong các bụi lá….Phải cất công tìm mới thấy được nét đẹp của hoa.”
Cám ơn những chân tình đã kết nối người và người đến bên nhau, để rồi từ một vẻ đẹp tìm thấy của hoa , những chân tình đẹp đẽ trong cuộc sống lại được tiếp nối . Chỉ mong rằng những khoảnh khắc tươi đẹp đó sẽ còn ở lại rất lâu trong tâm hồn mỗi người , cho dù cuộc sống ngoài kia vẫn khôn cùng biến động ...
Gọi là hoa Cố Nhân thật lạ chị ha.
Trả lờiXóaCó những thứ phải nhìn thật sâu ta mới thấy được cái đẹp rất thật và giản dị vô cùng.
Hồi em được sinh ra thì cô Năm em định đặt em tên Lưu Ly, nhưng nội em không cho vì nghe sao giống bị ly tan lưu lạc quá nên trong nhà gọi trại sang tên Xy và thành tên của em luôn. :))
Ta vẫn mong mọi điều trong cuộc sống luôn thanh thóat nhẹ nhàng như thế. Thơ thẩn dạo bước ngắm một đóa hoa trong sương sớm, trao đổi và san sẽ một vài tâm tình với bạn bè ...ước mơ xem ra giản dị nhưng .........
Trả lờiXóaNhẹ nhàng như ký ức về một phố núi...
Trả lờiXóaLúc này chị viết sâu lắng thiệt. Hi. Hi.
Trả lờiXóaNhung dong chu phia tren da luu lai cho nhung ai doc den .....dem den cho nguoi doc mot cam giac nhu dang di tren con duong day suong mu ....ro ram de buoc nhe nhàng chi so mot buoc manh se danh tan cai màn suong mong manh .....hay that !
Trả lờiXóaVà những mái đầu xanh đang lắng nghe - đón nhận - thực hiện những bài học vô cùng sâu sắc của cuộc sống từ hai Người Bạn Lớn đã gửi gắm...Cảm ơn đời vì đã mang lại những điều tưởng chừng như đơn giản, mộc mạc ấy nhưng lại có ý nghĩa khôn cùng...Tình cảm chân thật giữa Người với Người luôn luôn hiện hữu ở đó một ngọn lửa được thắp lên bằng những trái tim nồng ấm, đầy yêu thương và luôn dành cho những ai tin - yêu cuộc sống này, phải không cô M?
Trả lờiXóaOM đã rất xúc động khi đọc bài viết này của cô M...và hồn lại bồng bềnh trôi về phố núi mù sương...Cảm ơn cô M nhiều lắm...:)
OM nhớ đêm ngồi giữa rừng thông và ánh trăng rằm quá cô M ạ...
Trả lờiXóaDa nho lai ...hoa nay co lan minh da thay roi , ngày xua co chup hinh vài tam nua
Trả lờiXóanhung co lan may bi virus nen da mat rat nhieu nhung albums hinh ....
hèn chi hom qua vào xem nhin hinh nhu da thay roi ....thiet tu 2 tuan nay tri nho lon xon qua ! do thuoc me mà ra
Có khi phải..học "cúi xuống" nữa chị ạ
Trả lờiXóaVào đây cool được lang thang khắp ĐL...
"Trong đêm thanh vắng, mùi sương mù trở nên nồng nàn hơn, vương vất, như một trầm hương mộng mị,..." Sương mù là hơi nước lại có mùi nồng nàn là một ý tưởng lạ. Nhưng với xứ hoa Đà Lạt thì ý tưởng đó loghic lắm. Tác giả nói sương mù nhưng cũng nói về hương hoa thấm đẫm đất trời....
Trả lờiXóaCó cái đẹp phải đi tìm mới thấy nhưng có những cái cũng đẹp ở kề bên ta mà ta không thấy , kỳ há Lan , hihihi...
Trả lờiXóaTên Lưu Ly hay chứ nhưng tên Lanvuive lại càng hay hơn , hehe ...
Mong rằng những ước mơ giản dị sẽ tròn trịa hơn , nghĩa là không có cái đuôi "nhưng" nối theo sau chị nhé ((((-:
Trả lờiXóaKý ức về một phố núi " May mà có em đời còn dễ thương " ha bác PNH ? (-:
Trả lờiXóaKhông phải lúc nào cũng có những khoảnh khắc cho mình sâu lắng ... lặn sâu vậy đâu CN . Cũng có những lúc muốn bùng nổ lắm á CN (((-:
Trả lờiXóaCám ơn những suy nghĩ của OM . Thật ra là cám ơn chúng ta đã cùng hiểu nhau ((((-:
Trả lờiXóaSẽ là một ký ức đẹp OM nhỉ ....
Trả lờiXóaMong chị sớm khỏe để đi đây đó chụp hình . Khi nào chị gặp hoa này chị nhớ chụp cho M xem nữa nhé
Trả lờiXóaĐúng rồi cool , nhưng đừng để trở thành thói quen đi ngoài đường lúc nào cũng nhìn xuống đất nhé (-:
Trả lờiXóaMột người "cảm" được điều người khác "cảm" là quý lắm và cũng không phải lúc nào cũng có được bác Bu ạ
Trả lờiXóaSẽ là như thế cô M ạ...và sẽ luôn khắc sâu trong tâm trí của OM...
Trả lờiXóaUi chị viết hay quá !
Trả lờiXóaĐọc xong, thấy hình như ký ức gợi ký ức. Phải đồng cảm lắm với Bạn Lớn mới viết được những dòng đa cảm đến nao lòng như thế. Và hoa, lặng lẽ ẩn giấu với sắc tím huyền hoặc như Cố Nhân.
Trả lờiXóaThích ghi lại một điều gì đó đã qua thôi Pu ....(-:
Trả lờiXóaVui gặp lại anhkim . Một sắc tím lặng lẽ có khi tìm không gặp mà không tìm lại gặp . Nên rất vui ... ((-:
Trả lờiXóa"Cuộc sống có những tình cờ thật thú vị" :)
Trả lờiXóaMột cuộc hội ngộ thú vị , trước đây không thể nghĩ tới , HC nhỉ ...
Trả lờiXóaNhững cánh hoa be bé,tim tím ẩn trong lá dễ thương quá!
Trả lờiXóaCó ai đó nói "Niềm vui không phải là ở đỉnh vinh quang hay ngọn núi ngập hoa vàng mà chính là từng bước chân thảnh thơi và được ngắm hoa cỏ dại trên đường", phải không BT.
Đúng vậy An à , những bước chân nhẹ tênh và được ngắm những cánh hoa yêu thích ...
Trả lờiXóa