Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

Lời con trẻ

Con nhỏ này từ hồi nhỏ chỉ có năng khiếu vẽ, còn văn thì ôi thôi ... , mà đương nhiên rồi , đó  là sản phẩm của "trường phái"  dạy làm văn theo mẫu ở nhà trường ấy thôi .

Năm nay tự nhiên hắn ta nghĩ ra cái entry này bên  Facebook . Thôi thì lời con trẻ thường ngô nghê , mang về đây xem cho vui ,  để bạn Toro khỏi qua  nhà nhắc nhỡ sao cứ ôm trái dừa xanh hoài ( lúc này đầu óc , tâm hồn cạn khô không viết được gì , huhu... )





Entry muộn cho ngày của Mẹ...

by Cuc Phuong on Friday, December 16, 2011 at 11:08pm

...Tất cả Bà Mẹ trên hành tinh này có thể là những người phụ nữ bình thường. Nhưng sẽ là tất cả, là điều quý giá, thiêng liêng nhất mà thượng đế ban tặng cho những đứa con của họ. Với tôi, chẳng phải trường hợp ngoại lệ. Mẹ tôi có thể rất bình dị so với Mẹ của Bạn, nhưng sẽ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong mắt gia đình nhỏ của tôi . Và chúng tôi cảm thấy vô cùng may mắn dưới tình yêu thương của Mẹ.

 

...Tôi đã học ở Mẹ rất nhiều điều, từ những việc nhỏ nhặt đến những việc lớn lao ,không biết cả đời tôi có học hết được? Bình dị, khiêm tốn và thanh cao- tôi cảm nhận từ cách sống của Mẹ và từ phản hồi của những người xung quanh. Thật quá tự hào và tự hổ thẹn, khi đâu đó lẫn trong môi trường làm việc  và trong cuộc sống hằng ngày, tôi vẫn thường nhận được những lời nhắn nhủ: "Mẹ con thật tuyệt vời!..."  

 

...Ừ thì những điều tôi học được từ Mẹ sẽ còn nhiều lắm - đó là một quá trình dài. Nhưng ít ra tôi đã học được ở Mẹ từ những điều nhỏ nhặt nhất...những bài học về Nhân Sinh Quan, về cách sống. Chẳng phải lý thuyết như "Đắc Nhân Tâm", cách dạy của Mẹ rất nhẹ nhàng và tinh tế. Ví như lúc nhỏ, quần áo cũ của tôi rất nhiều...thế là đâu đó tôi lại bắt gặp những cô bạn nhỏ quanh tôi, xúng xính trong bộ quần áo quen thuộc của mình - bỗng thấy vui lạ. Đến tận bây giờ, Mẹ vẫn nhờ tôi ra phường đóng góp cho Hội Từ Thiện. Vậy mà... vì lu bu công việc, tôi thường xuyên quên béng nhiệm vụ được giao...

 

...Tôi yêu tháng 12 của Mẹ. Bởi lẽ, nhờ có Mẹ mà Tháng 12 luôn đầy màu sắc, phủ lên gam màu xám xịt và vàng úa của tiết trời mùa đông. Đó là khi khắp nơi có sự hiện diện của Mẹ sẽ tràn ngập hoa và hoa, những lẵng hoa rất to và đẹp...

 

...Chiều nay, khi ngồi trong xe với Mẹ...giữa xung quanh  tràn ngập những bằng chứng  của sự yêu mến mà mọi người dành cho Mẹ...Tôi chỉ muốn quay sang và thủ thỉ với Mẹ rằng..."Mẹ Mập ơi...Mẹ Mập à...My Idol...only U..."  Nhưng với bản tính ngang bướng và hay mắc cỡ...tôi chỉ có thể giả bộ lèm bèm cà khịa - thường hay làm Mẹ khó chịu- "... ngộp quóa...ngộp quóa...chết mất thôi..." Haiizzzz...có nhiều điều muốn nói với Mẹ lắm...nhưng nén cảm xúc cũng là cách Mẹ dạy tụi con...Thôi thì, có những điều không thể nói bằng lời nhưng sẽ thể hiện bằng hành động Mẹ nhỉ...dzí dzụ sau khi dziết nên  bài note này nè...con chỉ mún đi ngủ cho lẹ....dzà chẳng dzám đọc lại...mẹ Mập à...hì hì...

 

 

--> Read more..

Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011

Le pont Mirabeau . (Article du 25 décembre 2008)


Những ngày cuối năm tâm trạng cứ vậy… Vừa vội vã, nôn nóng, vừa hững hờ, lặng lẽ…Những trạng thái đối nghịch quanh quẩnkhiến cảm giác như mệt rũ. Lại xuống sân, bước chậm, nhẩn nha một chútbên sân cỏ. Cỏ xanh, lá đỏ… và Nắng…Trở vào bàn làm việc, màu nắng vàng óng như say, sóng sánh…
Giờ nghỉ, có thêm một khoảng lặng. Bài thơ “Le pontMirabeau” đọc bên blog của bạn Tịnh Bối khiến chút bồi hồi. Bạn đồng ý để mình copy về blog mình và bạn nói... “mắc cỡ quá” vìe dịch không được hay.
Đối với mình, trong niềm chia sẻ thì không cần một chuẩn nào cả. Cũng giống như một anh chàng đột ngột tỏ tình với một cô nàng “ tui thương cô vì nhìn cô sao tui thấy nhớ …bà nội tui quá ! “. Vậy thôi ! Cám ơn bạn Tịnh rất nhiều…

Le pont Mirabeau

269magnify
--> Read more..

Dấu chân..

Flag Counter