Thứ Tư, 1 tháng 7, 2009

Cơn mưa trưa

Photobucket



Những cơn mưa buổi trưa làm gợi nhớ những ngày còn bé, đi học về , người ướt sủng. Mẹ giục lau khô người, thay nhanh áo quần cho ấm. Thế rồi sà vào mâm cơm nghi ngút khói ... Bữa ăn gia đình quây quần. Ngoài kia mưa cứ rơi. Ấm cúng, ngon lành hơn bao giờ hết .


Những buổi trưa, mưa rạt rào bên ngoài, trở mình, cảm nhận sự ấm áp từ chiếc chăn mẹ vừa đắp nhè nhẹ lên người. Mình biết chắc Mẹ vừa nhẹ nhàng đắp chăn cho Ba, rồi đến mình. Ngủ say một giấc, tỉnh dậy, mưa vẫn còn, Mẹ ngồi bên cạnh đang đọc báo, hay khâu áo ... Và rồi một chén chè nóng hôi hổi Mẹ mang ra đặt trên bàn. Ăn xong , mình sẽ ngồi vào bàn học. Con gái hạnh phúc, hay chính Mẹ hạnh phúc...


Hôm nay cơn mưa trưa. Xuống "bếp" ăn cháo gà với mọi người. Căn "bếp" nhỏ nhưng sao vẫn cảm giác hơi lạnh. Trở lên phòng làm việc. Căn phòng như rộng ra , và lạnh, thật lạnh... Một mình...


Mình không giỏi như Mẹ mình ngày xưa....

4 nhận xét:

  1. Không phải thế đâu chị! Sau này các con chị lại nhớ về những nâng niu âu yếm chị dành cho chúng bây giờ. Vòng đời vẫn quay thế mà.

    Trả lờiXóa
  2. Cái ảnh gia đình gà dễ thương. Ồ, người này chắc chắn là giỏi rồi, cá đấy, hì hì.

    Trả lờiXóa
  3. Những lúc một mình với sự vắng lặng chung quanh làm ta nhớ về những ngày xưa cùng ấm áp bên mẹ và người thương yêu mình biết mấy.....

    Trả lờiXóa

Dấu chân..

Flag Counter