Thứ Hai, 1 tháng 3, 2010

Vô thường


Sáng nay, sau buổi họp đầu tuần , đầu tháng , đầu năm ta… vừa ngồi vào bàn làm việc, tôi nhận được điện thoại của người phụ trách văn phòng : “ Chị ơi, anh TTH mất rồi …”. Tôi cứ nghĩ mình nghe nhầm … Trước giờ tôi vẫn nhận được tin báo tương tự vậy, nhưng là bố mẹ, người thân của các đồng nghiệp … Nhưng tôi biết mình không nhầm vì giọng gọi “ Chị ơi …” của cô báo tin khác những lần trước …


Hồi trước khi còn làm chung phòng tôi quý  anh ở chỗ anh nhiệt tình, có năng lực tốt , nhưng không thích anh vì biết  anh giao du với nhiều người làm “dịch vụ” ( đương nhiên là  đàng sau danh nghĩa dịch vụ danh  chính ngôn thuận là những dịch vụ không trong sạch ). Có lẻ vì chính điều này mà anh không còn được tiếp tục công việc anh đang làm nữa , mặc dù anh chưa vi phạm điều gì một cách rõ ràng . Rồi anh xin nghỉ làm vì lý do sức khỏe …

Trướ c ngày nghỉ anh lên phòng gặp tôi để từ giã , anh ngập ngừng nói:  “ Tôi thật sự quý mến chị “. Tôi chỉ biết cám ơn  và tin rằng những lời nói trước lúc chia tay là …thành thật nhất, vì trước đây trong những buổi họp mặt , lúc cụng ly, tôi cũng nghe, nhưng cho rằng chỉ là vui chơi xã giao. ( Và anh chắc chắn thừa biết tôi không đồng tình với anh về những mặt nào trong mối quan hệ công việc )  Thỉnh thoảng sau đó, anh có gọi điện thăm hỏi, có lần là lúc anh ghé về văn phòng định lên chào tôi nhưng tôi đi vắng, nên anh gọi điện hỏi thăm, những thăm hỏi thân tình mà khi gặp nhau mỗi ngày có khi người ta  không chút biểu lộ.


Lần gặp anh gần đây nhất là trong một buổi tiệc tiễn một chị về hưu . Cuối buổi tiệc anh chào tôi : “ Hy vọng vào năm… tôi lại sẽ được dự một buổi tiệc ấm áp như vậy “  . Tôi  không ngờ anh đã tính kỹ trước năm tôi thoát nợ  đi làm việc . Tôi đã hứa  thể nào cũng mời anh . Thế mà…


Tôi không muốn nói nhiều về  hai chữ Vô thường. Thế mà một ngày đầu năm, hiện hữu trong  cái cảm giác tồn tại trên một sân khấu đầy những ái ,ố, hỉ, nộ, giữa những toan tính, mưu chen, tôi lại cảm nhận rất rõ : Vô thường . Hơn  bao giờ hết .

6 nhận xét:

  1. "Thế mà một ngày đầu năm, hiện hữu trong cái cảm giác tồn tại trên một sân khấu đầy những ái ,ố, hỉ, nộ, giữa những toan tính, mưu chen, tôi lại cảm nhận rất rõ : Vô thường ."

    Trả lờiXóa
  2. ...thành , trụ , họai , diệt mà đức Phật đã nói có buông tha ai bao giờ nhỉ để cát bụi về cát bụi

    Trả lờiXóa
  3. Cảm nhận được cái mong manh của cuộc sống khiến ta nao nao...Chỉ mong sao mỗi ngày ta biết sống ...đáng với thân phận mong manh của mình...

    Trả lờiXóa
  4. Chia buon cung nguoi ban dong nghiep cua chi , Vo thuong .....

    Trả lờiXóa
  5. Cuộc đời sắc sắc không không
    Đời người cũng chỉ một giây vô thường ...

    Trả lờiXóa
  6. Đời luôn vậy, vô thường biết mấy
    Có rồi không nên chẳng chút bận lòng
    Mong góp nhặt thương yêu giữa những mênh mông
    Và giữ mãi trong lòng bao nỗi nhớ.......

    Trả lờiXóa

Dấu chân..

Flag Counter