Thứ Năm, 1 tháng 1, 2009

Đôi dòng nghĩ ngợi...




Đầu năm học, như thường lệ, tôi đi họp PHHS cho con trai. Cô giáo chủ nhiệm năm nay là cô giáo dạy Toán. Khi nói về tình hình học tập, sinh hoạt của lớp, tôi thấy cô có vẻ băn khoăn lắm. Không giống như các cô giáo dạy văn có cách diễn đạt lưu loát, biểu cảm. Cô cố gắng trình bày khá dài, khá lâu một vấn đề của lớp và tôi thấy cô lộ rõ vẻ băn khoăn tuy cô tận tình quan tâm đến các em học sinh. Mơ hồ tôi thấy như cô đang gặp khó khăn nào đó.

Ít hôm sau con tôi đi học về nói rằng cả lớp đang bất hợp tác với cô chủ nhiệm . Tôi hỏi vì sao.Đúng là cả trăm lý do của cái tuổi mới lớn dở dở, ương ương… Tôi chỉ biết nói với con, cô giáo rất lo cho lớp, và có vấn đề gì thì cứ trình bày lễ phép, chân thành với cô. Cô, trò sẽ hiểu nhau thôi ... Và việc đầu tiên là các con phải lo chấp hành nội quy lớp học
Một hôm, hắn đi học về vẻ mệt mỏi, chút buông xuôi , chút bất cần. Lại lò dò hỏi chuyện gì. Nó bảo: thôi, năm nay từ học sinh giỏi xuống thành học sinh trung bình chỉ vì môn Văn. Nó đã cố gắng lắm rồi. Mà không chỉ nó. Cả lớp đều vậy. Con chị thì xa gần bảo:đầu năm, có nhiều thầy cô cho điểm triệt vậy đó, để biết mà liệu.Tôi tự hỏi trước giờ có khi nào, nhà trườngđể cho một lớpkhông có HS giỏi chỉ vì một môn học nào đó không? Tôi bảo nó đem bài văn của nó ra xem. Ôi trời , cô chấm đúng phóc. Con nhìn vấn đề thật hạn hẹp, không thấy rộng hơn nên bài làm vừa thiếu ý, vừa thể hiệný tưởng cá nhân, ích kỷ. May là nghe tôi giải thích con đã nhận ra. Lại ngẫm nghĩ có lẻ lời phê của cô quá vắn tắt. Bây giờ cũng không có những giờ sửa bài, bình văn đầy thú vị như ngày xưa. Trò không nhận ra lỗi của mình thì làm sao khắc phục được.
Chuyện tưởng chỉ đến đó, ít lâu sao con lại kể cô giáo dạy Văn đang thật bất mãn vì có phụ huynh đã phản ảnh với nhà trường việc cô chấm điểm làm học trò… nản học. Ôi ! Đối với tôi nghề giáo không dễ chút nào. Ngày xưa ba mẹ tôi vẫn thích con gái đi theo ngành Sư phạm hay ngành Y, nhưng tôi tự biết tôi không phù hợp, không có năng khiếu làm những nghề phải thường xuyên trực tiếp với con người. Ngày xưa đi học, tôi có nhiều thầy cô mà tôi xem như thần tượng. Ngoài gia đình, nhà trường và thầy cô ngày xưa đã có dấu ấn rất lớn trong tính cách, quan điểm sống của tôi. Thầy cô không chỉ truyền lại cho học trò những con chữ, kiến thức mà còn góp phần hình thành một tâm hồn, một nhân cách...Xã hội có nhiều thay đổi. Bản thân tôi đã có lần từ chối theo nghề cao quý đó nhưng tôi vẫn luôn dành sự quý trọng cho những thầy cô giáo thật sự. Và thỉnh thoảng bắt gặp đâu đó hình ảnh tương tự như thầy cô ngày xưa của mình, tôi luôn cảm nhận một tình cảm quý mến, thân thương…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dấu chân..

Flag Counter