Thứ Ba, 11 tháng 8, 2009
Lẩn thẩn
Các em làm việc chung với tôi khi còn rất trẻ . Có em mới ra trường, có em đã đi làm được ít năm. Chúng tôi thường làm việc theo nhóm. Hồi đó cứ sau mỗi buổi đi công tác chung, thường là lòng vòng thành phố, cả nhóm lại kéo vào một quán café, trò chuyện vui vẻ nhẹ nhàng. Mỗi năm, cứ Tết vào, tôi đi một vòng bắt tay tất cả các em thay cho lời chúc năm mới. Sau buổi họp mặt đầu năm, cả bọn lại kéo nhau vào một quán café, có năm thì đi Bình Quới, có năm chạy tuốt xuống Water World… Nhiều cái Tết như vậy đã đi qua…
Mùa hè thì í ới cùng nhau đi nghỉ mát. Cái tiêu chuẩn được kèm theo người thân đi nghỉ mát, ban đầu là dành cho các ông bố, bà mẹ của các chàng trai, những năm sau đó, lần lượt được thay bằng các cô gái trẻ đẹp…
Dịp hè năm nay, các chàng trai trẻ ngày nào, đi nghỉ mát ở biển đều kèm theo một đệ tử, sàn sàn nhau. Giỏ nhà ai , quai nhà nấy… Anh chàng béo ù thì đệ tử cũng béo ù. Nhóc béo ù ôm khư khư một gói bánh snack, tỉ tê tâm sự với tôi : “ Mẹ con bận không đi chơi được, mẹ dặn đi chơi về phải có quà cho mẹ, nhưng bố nói bố hết tiền rồi cho nên con để dành gói bánh này mang về cho mẹ “ . Tôi gật gù xoa đầu thằng bé. Chẳng hổ danh anh chàng béo ù bố, nổi tiếng yêu mẹ cực kỳ, mẹ nằm bệnh viện, một tay anh chàng chăm sóc bế bồng…
Anh chàng tướng cứ lơ ngơ thì thằng con cũng vẻ lơ ngơ. Mẹ mới sinh em bé. Hai cha con dắt díu nhau đi chơi, lơ ngơ thế nào, thằng con bị sây sát, trầy trụa cả mặt. Bố than vãn : “ Về thế nào cũng bị ông nội la!” Anh chàng này cưới vợ, tiêu chuẩn chọn vợ là phải được cả đại gia đình của mình chấp nhận. Nay thằng con mình bị đau cũng chỉ lo bị ông nội la rầy !
Con anh chàng thứ ba, cứ bắt tôi phải dõi mắt nhìn theo nó, khi nó lang thang một mình dọc bãi biển. Trông nó ngơ ngác… không biết có đúng thế không hay chỉ là tôi có cảm giác. Mấy năm trước nó vui vẻ, huyên thuyên với ông bố và bà mẹ đẹp điệu đàng như người mẫu. Năm nay bố mẹ nghe đâu đã ly dị. Ông bố ngồi trầm ngâm với lon bia, thằng con đi một mình ra biển, xớ rớ bắt chuyện với người này, người kia và cả với những người lạ mà nó tưởng là làm chung cơ quan bố.
Mà thôi, những người trẻ tôi tin rằng vẫn tìm thấy niềm vui trước sóng biển, với vô vàn những trò chơi. Chỉ có tôi là lạ lùng, ngồi trước màu xanh ngăn ngắt, bao la của biển lại nghỉ đến những biến dịch đến khôn cùng của đất trời ….
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hehe, đây quả là một người "đa đoan", ra biển không lo vui chơi lại đi nghĩ đến những "thân phận", thấy tui hôn? 5 gườ sáng bắt xe ôm đi ngắm bình minh rồi. Nhưng mà người đa đoan là người nhân hậu lắm đấy... hìii!
Trả lờiXóaVậy cũng vui rồi, vì mình giúp cho nhiều người vui.
Trả lờiXóaQua bao tháng ngày, hãy ngắm bình mình của biển và của mình mỗi sáng chị ạ
Trả lờiXóangày xưa,Nguễn mạnh Tuấn có "Đứng trước biển",giờ M.có "Ngồi trước biển"...
Trả lờiXóaThật ra,biển là nguồn cảm xúc vô cùng.Biển có thể là niềm vui,là nỗi buồn,là vô vọng,là hy vọng..biển bây giờ với M.là nỗi nhớ mênh mang...
Biển luôn đem lại cho ta nhiều cảm xúc như chính những cuộc đời mà ta vẫn luôn chứng kiến hàng ngày chị ha......
Trả lờiXóaĐấy là tại vì chị còn ngồi trên bờ biển, cứ thử hoà mình vào sóng biển xem những ưu tư lo âu sẽ được những con sóng cuốn trôi đi trong chốc lát! Đúng là giỏ nhà ai quai nhà ấy chị nhỉ!
Trả lờiXóabác PNH : Trời đất, bác hôn ở đâu làm sao tui thấy được ?
Trả lờiXóaCái đầu người già hay nghỉ lẩn thẩn chứ có "đa đoan" gì đâu. Vậy là biết rồi, muốn vui chơi ở biển thì 5g sáng phải dậy bắt xe ôm ... Tại không ai rủ, chứ có tui cũng...dám đi lắm a bác !
anh Minh T : Giống anh Minh , ngày ngày lái xuồng máy đi thăm tất cả mọi người . Vậy là vui rồi, đúng không ?
Trả lờiXóaKhachuan : cám ơn em, sáng sáng chị sẽ ngắm bình minh theo lời em nhé !
Trả lờiXóaLove : Mênh mang và mênh mang nỗi nhớ ...hihi
Trả lờiXóaLan t : ngày qua ngày cuộc sống cứ tiếp diễn, nhiều lúc cũng không còn thời gian mà để ý , được chút rảnh rỗi lại bắt đầu suy ngẫm, kỳ vậy đó !
Trả lờiXóaThuThuy : hồi đó con còn nhỏ, còn thích tắm biển với con . Giờ đi không có tụi nhỏ lại thấy lười, chứ M. bơi trên sóng biển giỏi lắm đó
Trả lờiXóa