Rời Chợ Mới An Giang , chúng tôi qua Cần Thơ nghỉ đêm tại nhà cô giáo Anh văn , để sớm hôm sau kịp tham quan chợ nổi Cần Thơ . Nhà cô giáo ở gần khu vực núi Sập , nơi tiếp giáp giữa An Giang và Cần Thơ .Con đường dẫn vào nhà cô giáo cũng như bất cứ những con đường nông thôn miền Tây . Đường đã bê tông hóa nhưng hẹp, chỉ đủ cho một chiếc ô tô đi qua , sát bên đường là dòng kinh với vài con đò xuôi ngược . Trước khi đến nhà cô giáo , xe chạy ngang qua một nhà thờ đang tu sửa . Về đến nhà , sau khi chào bố mẹ , cô giáo vội vã đạp xe ra nhà thờ cho kịp buổi lễ chiều .
Trò chuyện với bố mẹ cô giáo mới biết, đây là làng của một xóm đạo. Sau 1954 , giáo dân theo cha vào Nam ,được chính quyền Ngô Đình Diệm cho lập làng ở đây . Hồi trước nơi đây là lau sậy, giáo dân đã khai phá , làm rẫy , trồng lúa . Giờ cuộc sống của các gia đình đã ổn định khá tốt . Bố cô giáo cho biết điện, nước , đường xá , cây cầu qua lại trong làng , tất cả đều do các cha đạo đứng ra tổ chức , vận động đóng góp rồi thực hiện . Bố cô giáo còn nói thêm :" Vì là cha tổ chức nên tin tưởng đóng tiền làm , chứ nếu ai khác thì không đóng tiền đâu , vì sợ tiền đóng vào sẽ bốc hơi mất một nửa "
Tôi bước ra sau nhà nhìn cánh đồng lúa của gia đình trải dài tít tắp . Tiếc là chúng tôi đến lúc cánh đồng vừa gặt lúa xong chỉ còn trơ gốc rạ . Thế nhưng buổi chiều ngồi nhìn ra cánh đồng , hít thở mùi đất , mùi rơm rạ , mọi lo toan của cuộc sống như ở tận đâu đâu ...
Dòng kênh trước đây cũng do Cha tổ chức nạo vét , mở rộng
Mẹ cô giáo cắt lõi chuối non trộn gỏi gà
Cánh đồng lúa sau nhà vừa qua mùa thu hoạch
Con đường làng có chú gà lang thang , xa xa các cháu bé đang thả diều , cảnh thanh bình
Con đò trên dòng kinh trước nhà
Nhà của cô giáo
Chiều nhà quê
Từ 4g sáng , cả đoàn lại lên xe trực chỉ về Cần Thơ, để từ bến Ninh Kiều xuống đò ra Chợ nổi . Chợ nổi nhóm họp từ 5g đến 6g sáng là nhộn nhịp nhất . Khi qua Thái Lan , tôi chưa có dịp tham quan Chợ nổi bên ấy nhưng xem qua hình ảnh tôi thấy những ghe thuyền chở nông sản của họ biết cách bài trí để hấp dẫn du khách . Còn các ghe hàng ở miền Tây thì thật là mộc mạc như tính cách của người miền Tây vậy . Hàng hóa trái cây cứ chất đống trong các cần xé và bịch nylon . Các ghe hàng cặp theo đò du khách mời mọc nhưng tôi thấy ít ai mua . Cô giáo nói rốt cuộc chỉ có các chủ tour du lịch là hưởng lợi thôi , người nông dân ở đây cũng chẳng mua bán được bao nhiêu. Chủ yếu chỉ là mua bán trao đổi giữa các thương lái . Ngay cả các ghe bán hàng ăn uống , mặc dù anh tài công chở du khách khuyến khích mọi người dùng thử , nhưng cũng không ai hưởng ứng, khi nhìn thấy điều kiện vệ sinh trên ghe có vẻ không bảo đảm .Xem ra làm du lịch mà lọc lừa quá thì đáng ngán , nhưng xuề xòa , chất phác quá cũng không xong .
Bình minh trên sông
Sông Hậu mênh mông
Ghe cặp theo đò mời du khách nhưng ít ai mua
Đò bán món nông sản nào thì sẽ treo món nông sản đó trên cây sào dài
"Buôn bán không lời , chèo chống mỏi mê"
an ten bí rợ và an ten tivi
Ghe hàng ăn uống chắc chủ yếu phục vụ cho các lái đò
Ghe du khách
Du lịch sông nước của mình chẳng thấy mặc áo phao , khách nước ngoài kể ra cũng gan
Các cây sào treo các món nông sản trông thật vui mắt