Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2009

Viết cho con trai



Sáng nay ngồi xếp lại chiếc áo truyền thống của lớp SN1 của con trai, trên có kẻ dòng chữ : LeHongPhong 06-09 . Tous droits réservés. Ngắm nghía một hồi những nét vẽ buồn cười của con trên áo, rồi xếp lại, cất vào một ngăn tủ, như cất kỹ một kỷ niệm. Một chặng đường đã qua…

Các bạn và con thường nói với nhau , lớp tụi mình thuộc thế hệ “chuột bạch“. Vì cứ bắt đầu mỗi cấp học, lớp con là cấp lớp đầu tiên áp dụng một thay đổi nào đó trên cả nước: thực nghiệm, thí điểm, cải cách, đổi chương trình giảng dạy, đổi toàn bộ sách giáo khoa, đổi phương thức thi vân vân …và vân vân…

Những quay cuồng đó cũng đã qua rồi. Thời gian gần đây mẹ lại thấy thế hệ con quá sung sướng hơn thế hệ mẹ ngày trước. Hồi đó mẹ bước vào ngưỡng cửa đại học chỉ có một lựa chọn duy nhất. Chỉ có một kỳ thi đại học vào một trường, một khối thi duy nhất. Chọn, không chọn, chọn, không chọn … vắt óc ra để chọn cho mình một hướng đi giữa muôn ngàn những điều không thể lường trước được. Còn con bây giờ vừa thi tốt nghiệp xong, đang ôn thi đại học, thì tới tấp ngày nào cũng có thư của các trường: đại học quốc tế trong nước , ngoài nước, dân lập, tư thục… mời đến đăng ký ghi danh, rồi nào là hội thảo du học, nào là… Thời buổi này muốn có thông tin cá nhân sao dễ quá. Ngoài bì thư người nhận là tên con , tên trường LHP, nhưng địa chỉ là ở nhà. Ôi trời đếm không xuể,  riết chẳng còn thì giờ đâu mà mở ra xem nó nói gì trong đó.

Có hôm con vừa thi đại học về, một trường cao đẳng, không rõ là dân lập hay tư thục , gửi thư đến thông báo bạn đã trúng tuyển vào trường, mời đến làm thủ tục nhập học. Con la toáng: “ Hmmm, trường này cho rằng mình không đậu nổi đại học hay sao, nó trù mình rớt đây mà ! “ Mà thôi , giáo dục bây giờ cũng là một lãnh vực kinh doanh đấy thôi…

Ngày con lên máy bay, cũng là ngày biết tin con đậu Đại học Bách Khoa. Mẹ bồi hồi. Nhớ lại trước ngày đăng ký thi đại học, mẹ đã đưa con đến trường, vào phòng đào tạo cho con tìm hiểu các ngành học. Mẹ đưa con đi một vòng trường, qua các khu nhà của các khoa. Mẹ dẫn con đến khu nhà mẹ đã học, đi qua dãy hành lang, khoảng sân cỏ, chỉ chỗ ba con và các bạn ngày trước trồng… cây mít lưu niệm. Nếu con không chọn phương án đi học xa, thì giờ đây con sẽ bước vào giảng đường ngày nào ba mẹ đã từng ngồi…

Con bây giờ có nhiều phương án để lựa chọn và con đã quyết định phương án chọn một cách dễ dàng. Xếp lại kết quả đậu hai trường đại học bên này, con chuẩn bị bước vào giảng đường ở một ngôi trường xa lạ. Bắt đầu một cuộc sống tự lập …

Mẹ chỉ không yên tâm là sức khỏe con không được tốt, sau bao ngày vừa ôn thi đại học, vừa phải chuẩn bị mọi thứ cho việc đi học xa. Chưa nghỉ xả hơi  được bao lâu, con lại phải lao vào học tập ở một môi trường hoàn toàn mới…  Cuộc sống luôn đòi hỏi nghị lực. Mẹ tin ở con trai. So với rất nhiều những bạn bè trang lứa, cuộc sống còn đầy dẫy khó khăn, con thuận lợi hơn nhiều. Nói như vậy để con thấy, con sẽ phải cố gắng để thành công với con đường mình đã chọn, chắc chắn là vậy nhé !

Và qua blog của một người bạn của mẹ, có lần mẹ bắt gặp một ý tứ mà mẹ rất thích. Mẹ gửi cho con : “ Ra đi là để trở về ...” . Vậy nhé, con trai  !

 


16 nhận xét:

  1. Chao, một người mẹ tuyệt vời như tất cả những người mẹ, quên con trai cũng tuyệt vời như thế...

    Trả lờiXóa
  2. Xét cho rốt ráo thì dân ta đang làm nhiệm vụ chuột bạch. Cũng không sao, chỉ mong các nhà thí nghiệm kết luận nhanh nhanh, mô hình này mô hình nọ là cái gì. Là mới hay cái cũ để quên lâu ngày hóa mới. Nói thế để mừng cho thằng cu của bạn, sau một thời gian làm "chuột bạch" nó đã thành đại bàng cất cánh. Chúc mừng bạn, một người mẹ hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
  3. Chúc mừng chị và cháu nhé. Sau này lũ trẻ sẽ như những cánh chim bằng bay cao, bay xa còn em với chị như những bà cụ còm cõi suốt ngày chỉ ngóng trông con thôi, hìhì

    Trả lờiXóa
  4. Chắc chắn bạn Marg. sẽ có cậu con là đại bàng cất cánh như bác Bu chúc mừng, chứ sau thời gian "làm nhiệm vụ chuột bạch", thì đa phần dân ta, những chú chuột bạch ngày nào lại trở thành... chuột cống, tha hồ mà... đục khoét, huhu!

    Trả lờiXóa
  5. @ PNH : Người mẹ nào cũng giống người mẹ nào ha bác PNH, công nhận bác có nhiều kinh nghiệm thiệt.
    Có khi nào bác bi quan quá không? Con chuột bạch nhưng có bố mẹ là mèo mun thì nó cũng phải nể bố mẹ nó chứ, hì hì ...

    @ bác buluk : Cám ơn bác, chỉ e sau một thời gian dài làm chuột bạch, chúng không cất cánh thành đại bàng nổi mà la đà chim sẻ thôi bác ơi. Chết, lại...bi quan giống bác PNH rồi...

    @ Thuthuy : Chị em mình hiểu nhau ghê TT nhỉ ...

    Trả lờiXóa
  6. Có một người nước ngoài nói thế này:

    "Nước Việt Nam các bạn rất giống... một anh nhà quê, đường biên giới với phương Bắc tựa như đội cái nón ở trên đầu. Và trên đầu nó là cả một lục địa không lồ, một nền văn minh vĩ đại cũng lại là một sự bành trướng tiềm tàng. Ở phương Tây có ông thần Atlá một mình ghé vai vác quả địa cầu. Còn Việt Nam cũng còng mình mà chịu tải của cái lục địa khổng lồ Trung Hoa. Nó cong nên nó không gẫy và đến lúc không thể chịu đựng được nữa thì nó lại bật dậy giống cái lò xo."
    Với Buluk sức bật cái lò xo ấy xóa đi hệ lụy lịch sử, cảm hóa dân ta hết nổi lo đi ra biển lớn. Thằng cu của bạn là hình ảnh của một dân tộc bước ra biển lớn.
    Trong hàng ngũ loài chim không thể thiếu chim sẻ. Nhà thơ Dương Tường viết một quyển sách rất hay dày 432 trang có tựa đề lạ "Chỉ tại con chích chòe". Trời sinh ra nó từ lâu rồi nhưng chưa có tên hoặc là nhiều người đặt tên nhưng chỉ có ai đó gọi chích chòe thì được mọi người thừa nhận. Vậy là cái tên chích chòe đưa thế giới ra khỏi vùng khuyết danh, mà khuyết danh là không tồn tại. Con chim sẽ cũng vậy chứ sao??

    Trả lờiXóa
  7. Chúc mừng cháu và chúc mừng chị thật nhiều.
    Mong ngày cháu quay về niềm vui và nụ cười làm rạng rở khuôn mặt của chị, của cháu và cả gia đình nha.

    Trả lờiXóa
  8. Mỗi thế hệ có một bầu khí không riêng mà chị.

    Trả lờiXóa
  9. CON TRAI CỦA M.KO CÒN NHỎ ĐÂU,CU CẬU ĐÃ TỰ CHỌN CON ĐƯỜNG ĐÚNG ĐẮN VỚI PHONG THÁI RẤT TỰ TIN. M.YÊN TÂM ĐI NHÉ!
    MONG QUÊ HƯƠNG CÒN BỘN BỀ RỐI RẮM SAU NÀY SẼ NHỜ VÀO THẾ HỆ NÀY ĐÓ!
    HÔM NÀO CÓ NHỚ CON QUÁ THÌ GỌI MỌI NGƯỜI RA DỔ NHE.

    Trả lờiXóa
  10. NHÂN LÚC ĐƯA CON TÌM HIỂU TRƯỜNG,KẾT HƠP NHẮC LẠI CHUYỆN BA VÀ MẸ NGÀY XƯA,
    TRANH THỦ DỮ ĐA!

    Trả lờiXóa
  11. THÊM MỘT ENTRY VỀ "NƯỚC MẮT TẠI AIRPORT TSN " NỮA ĐI M.
    TT CHỜ BÓC TEM NHA.

    Trả lờiXóa
  12. @ bác buluk : bác nói đúng, chim sẻ hay gà ri gì cũng được, miễn nó đường hoàng hiện diện một cách ngay ngắn trong thế giới này, bác nhỉ.

    @ lantran : mới chỉ là những bước đầu thôi Lan ơi . Để có niềm vui thì phải còn nhiều cố gắng nữa lắm...

    @ khachuan : chị vẫn muốn hít hít bầu không khí của lớp nhỏ xem có bị ngộp không đó bạn

    @ lovetolive : TT biết hết vì ... si bụng ta ra bụng người phải không . Hì hì .
    M. lại hay có những biểu hiện ngược đời, hổng giống ai ... TT ơi !

    Trả lờiXóa
  13. HỌC MAC_LIMDIM LÂU NGÀY QUÊN ,NHỚ KO CHÍNH XÁC:
    HIỆN TƯỢNG VÀ BẢN CHẤT CÓ KHI KHÔNG GIỐNG NHAU
    NÓI NÔM NA LÀ ;THẤY VẬY MÀ KO PHẢI VẬY, :)

    Trả lờiXóa
  14. Là mẹ là vậy chị ạ ...em cũng như chị cứ mãi suy nghĩ về con mà lòng cứ như ai đó cào xé , thôi thì vì tương lai con trẻ nà cố gắng chị nhé , cho con đi học xa là mình đã chấp nhận rồi , cười lên đi nhé hehhehehehe

    Trả lờiXóa
  15. Mừng con đi học xa,,, mẹ đừng khóc nha..

    Trả lờiXóa
  16. @Marg thoi cua chi va con chi deu co su mai man trong viec hoc . Thoi cua em nam o doan giua the he cua chi va con chi lua chon da kho vao duoc thi lai cang kho hon chi vi ly lich lai phai buoc ra , Day moi chinh la dza trang se cat bien dong trong bai viet vua roi cua chi co xac con chuon chuon nam phoi thay noi bai cat . Em duoc mai man hon con chuon chuon khong co bi phoi thay noi que nha hahahah qua duoc day ngoi ngop song hahahaah

    Trả lờiXóa

Dấu chân..

Flag Counter