Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010

Đọc sách

Trưa nay lại mở quyển “Vi tiếu” đọc một mẫu truyện nhỏ :
Trà đạo
Khách đến viếng một trà thất, chủ nhân tiếp đón theo nghi phong trà đạo Nhật Bản, khách thì lại cứ rót uống tự nhiên không theo luật lệ nào cả.
Chủ nhân liền thuyết trình về trà đạo, về cách pha trà và phong thái uống trà v.v...
Nghe xong khách nói:
- À, thì ra trà đạo là vậy. Tôi lại tưởng đạo trà là khát thì uống thôi chứ.
Rồi khách xuất khẩu ngâm:
"Xưa nay trà là đạo.
Khát cứ việc uống thôi.
Nghĩ thêm trà với đạo.
Ðầu thượng trước đầu rồi!"


Và đọc thêm Lời bàn :
Nếu chỉ giữ nguyên lý (thiên) thì quá xa với quần chúng. Nếu vận dụng thành phương tiện (địa) thì đã rơi vào hình thức. Chỉ có người thức ngộ mới có thể thể hiện nguyên lý mà không lệ thuộc vào hình thức, sử dụng hình thức mà không rời xa nguyên lý trong mỗi nhịp sống hài hoà(nhân). Đối với họ không có gì không phải là Đạo. Không có hành động nào không trongsáng, hồn nhiên và lặng lẽ.
Ngày kia có người hỏi:” Cái gì là Đạo? “
Thiền sư trả lời: “ Thế ngươi nói cái gì không phải là Đạo?”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dấu chân..

Flag Counter