Thứ Năm, 23 tháng 4, 2009

Để tưởng nhớ cô Phạm Qụy


Để tưởng nhớ cô Phạm Qụy agrandir

Tôi học cô môn Văn năm lớp 7. Buổi học đầu tiên, bọn chúng tôi háo hức chờ đợi xen lẫn chút tò mò. Bởi những lời truyền tụng của các chị năm trước cô dạy văn rất hay và…Thú thực , tôi không nhìn thấy đâu là hình ảnh cô nàng Thương Thương “ má đỏ au lên đẹp lạ thường” trong giấc mộng của thi sĩ Hàn Mặc Tử. Trong cái dáng vóc nhỏ nhắn của cô, toát lên sự chững chạc, nghiêm túc của nhà mô phạm.

Bài Tập làm văn đầu tiên cô cho, tôi nhớ đề bài là : Thuật lại một chuyến về quê. Một đề tài tôi ưa thích. Tôi đã viết 6 trang giấy học trò. Kết quả : dưới trung bình. Lời phê : rườm rà, xa đề! Tôi sốc nặng. Cả năm học, bài Tập làm văn cao điểm nhất của tôi, được cô đọc trước lớp cũng chỉ nhận được lời phê vỏn vẹn hai chữ : bài khá! Cô giảng văn rất hay. Từ cái xóm giếng đầy hoài niệm đến chú chuột bạch nhỏ xíu đánh vòng, chúng tôi say sưa ngắm cô vẽ ra những bức tranh sống động tuyệt đẹp. Thật may mắn cho lớp học sinh Gia Long chúng tôi ngày ấy có những thầy cô dạy văn tuyệt vời. Cô Nhung giảng Thu điếu của Nguyễn Khuyến, tôi nhìn thấy cả một hồ thu gợn biếc trong đôi mắt cô sóng sánh. Thầy Xương giảng Kiều thật hay nhưng quý nhất là thầy dạy cho chúng tôi phương pháp tư duy, phân tích, tổng hợp…

Không chỉ dạy văn, cô Phạm Qụy còn dạy chúng tôi từ lời nói, dáng đi. Tôi nhớ có một lần tôi bị cô la nặng nề trước lớp, chỉ vì bắt gặp tôi cười vu vơ trong lúc cô giảng bài ( mà bài giảng thì chẳng có gì để cười mới chết chứ ). Ôi trời, chỉ là nụ cười vô cớ của một con bé 13 tuổi, cái tuổi kỳ cục nhất đó mà! Cứ như thế, ngày qua ngày bọn học sinh nữ chúng tôi không chỉ được các thầy cô dạy cho con chữ mà còn được chỉ vẽ đến trang phục, cách cư xử…Đến nỗi sau này, bao nhiêu năm được gặp lại nhau, chúng tôi vẫn nhận ra nhau ở một điểm chung nào đó.

Vài dòng để tưởng nhớ đến Cô và để các con tôi hiểu được ngày xưa ba mẹ học Văn thế đó. Văn tức là người, học Văn không chỉ để hấp thụ cái đẹp của văn học, văn hóa mà qua đó còn để hình thành một nhân cách tốt đẹp cho chính mình.Và nhân đây tôi cũng xin được gửi lòng tri ân của người học trò đến các thầy cô đáng kính năm xưa ở mái trường Gia Long yêu dấu của tôi…

Tags: | Modifier des tags
jeudi, 15 novembre 2007 - 15:49 (ICT) Modifier | Supprimer | Lien permanent | 8 commentaires

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dấu chân..

Flag Counter