Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Cây nhà lá vườn



Trái cây rất có lợi cho sắc đẹp phụ nữ. Báo chí đăng bài nói hoài chuyện này. Không hy vọng gì có thể đẹp hơn, nhưng lúc này trời nóng, lười ăn , có chút trái cây… cầm hơi cũng đỡ. Con gái còn dặn dò mẹ chỉ nên mua trái cây trồng ở nước mình. Còn trái cây nhập nước ngoài, sợ các chất hóa học bảo quảnlắm. Đồng ý ngay thôi. Trái cây trong nước chuối, xoài , mận… vừa ngon, vừa rẻ …

Nhưng có một loại trái cây mà tôi mê nhất. Đó là cây nhà lá vườn. Tưởng tượng đang làm việc có người mở cửa mang vào phòng một dĩa mít vàng lườm, thơm phức: “ Chị, cái này là của cây mít dưới sân công tymình! “.Ôitrời, nhón một miếng cho vào miệng, ngọt lịm. Ở ngay thành phố mà ăn được mít hái trên cây, ngọt ngay như thế này không thích sao được . Có hôm mít chín nhiều quá , tôi còn được chở một trái mít nằm vắt vẽo trên xe về nhà nữa. Ban đầu còn thấy kỳ,nhưng nhìn nàng mít còn cả cuống nằm phơi phới, tôi không thể nào từ chối mang về, để khoe với đám con,mít này là mít trồng, không phải mít mua.


Có hôm lại bưng lên một dĩa chuối, trái to. Tôi ngạc nhiên, hơi lạ. Mít thì biết rồi. Đến mấy cây lận . Còn chuối thì tôi có thấy cây nào đâu. Thế là theo lời chỉ dẫn , bữa sau tôi tìm thấy cây chuối nằm khuất ởmột góc sân… Sáng này còn hấp dẫn hơn nữa. Một bọc nylon được mở ra, trong có ba trái xoài mập ú. Trời, tôi đã từng xách máy chụp hình lùng sục cây cỏ trong sân mà có thấy cây xoài ở đâu đâu . Đúng là dân thành phố, cây nào cũng là cây. Cũng lá xanh, thân sù sì… Chưa biết có ngọt như xoài cát Hòa Lộc không , nhưng thích quá, lấy ĐTDĐ bấm ít tấm hình…


Người ở thành phố lâu ngày , nhìn thấy cây xum xuê , lủng lẳng trái thường là thích lắm, nếu được với tay hái càng không thể bỏ qua . Hồi bà chị mua nhà ở quận Tân Phúđất rộng, có cây trứng cá thôi mà hái mê mẩn, nhiều khi chẳng ăn , chỉ để ngắm. Người lớn hái xong đưa cho trẻ convà hình như chỉ để nhìn thấy nụ cười của chúng, để tìm lại một cảm giác thật trẻ thơ…


Mới vừa rồi trong một chuyến đi Long Thành, một nhóm chưa già nhưng cũng không còn trẻ nữa, loanh quanh hái những quả mận chia nhau, chỉ để nhấm nháp vị chát thôi cũng thấy thú vị lắm. Chắc hôm nàosẽ phải tìm đến nơi nào có cây, có trái để được ngồi tựa gốc cây, nhìn lên tàn lá xanh xòe rộng, lục lọi xem có trái nào không, dù chỉ là để nhấm nháp vị chát thôi và chỉ để thấy đời… trôi đi thật nhẹ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dấu chân..

Flag Counter