Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Cuối tuần

Sáng nay, buổi sáng đầu tiên đi làm dưới mưa.Một mùa mưa đang tới. Mưa lướt thướt, mưa ướt át . Mở cửa phòng làm việc, cái lạnh bên ngoài và bên trong ập vào nhau, buốt giá. Vội quơ remote để điều chỉnh nhiệt độ của máy lạnh nhưng mắt đang mờ, tay đang cóng nên thay vì tăng thì lại bấm giảm…Đôi khi người ta tự làm khổ mình thêm là thế.

Chợt thấy thèm chút café. Tôi ít uống café vì sẽ khó ngủ nhưng thường những hôm trời mưa, lạnh tôi lại nghĩ đến café. Nhiều khi chỉ pha một tách café để nhìn làn khói bốc lên và để hít hà mùi café ấm nồng . Sáng nay tôi cũng pha một tách nhỏ. Mùi café nóng toả ra sực nức, căn phòng như ấm áp hơn. Tôi ngồi một mình trước tách café và mong ai đó khoan “quấy rầy“ tôi lúc này.

Vào mạng, sau khi lướt qua những thông tin cần thiết. Tự dưng tôi lại vào trang văn học. Tôi đọc được một truyện ngắn trong quyển “Góp nhặt cát đá” của Thiền sư Nhật Muju. Truyện có tựa là “Không thể ăn cắp mặt trăng” :
Ryuokan là một Thiền sư sống một cuộc đời đơn giản nhất trong một căn lều nhỏ dưới chân một hòn núi .
Một buổi chiều , một tên trộm viếng lều của Ryuokan lục soát lấy đồ .
Ryuokan về bắt gặp hắn đang lục soát nói :
_ “ Có lẽ anh từ xa đến đây để viếng tôi . Vô lẽ anh trở về tay không sao . Hãy lấy quần áo của tôi để làm một món quà “.
Tên trộm ngạc nhiên . Hắn lấy quần áo của Ryuokan rồi tẩu thoát . Ryuokan ngồi trần truồng , ngước mắt nhìn trăng thơ mộng :
_ “ Hỡi người bạn nghèo khổ ! Ước gì ta có thể cho anh mặt trăng đẹp này “.

Sau khi đọc xong, tự dưng tôi lại có một ý nghĩ kỳ quặc. Tôi ước gì ai đó, trong thế giới nhỏ bé hàng ngày tôi đang sống, đang quay cuồng vì những ước muốn... sẽ được tặng một ánh trăng đẹp.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dấu chân..

Flag Counter