Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Gáo Giồng


Dịp nghỉ lễ vừa qua, cả nhà tôi được một dịp hiếm hoi cùng về quê nhà Cao Lãnh. Lần này lại được đi đến khu sinh thái Gáo Giồng. Đó là một trong những địa danh nghe thật mộc mạc, chơn chất ở Đồng Tháp như Xẻo Quýt, Tràm Chim, Tam Nông…
Chiếc xuồng ba lá đưa mọi người đi trên con rạch nước đục lờ lờ, len lỏi giữa rừng tràm tán cây dày cao vút. Nước mấp mé thànhghe, có cảm giác chỉ một cử động mạnh là nước sẽ tràn vào, nhưng cô gái chèo ghe đãluôn trấn an bằng giọng miền Tây thật thà. Cái giọng làm mình yên tâm bước xuống chiếc ghe tròng trành, mà khôngđể ý lắm chiếc ghe mỏng manh lại nằm cả trong tay của một cô gái cũng mỏng manh không kém. Hai bên bờ chuồn chuồn ớt to bằng ngón tay út bay xẹt tán loạn khimái chèo khua nước tới gần. Mấychị cồng cộc ( hay bìm bịp? ) đang đứng ngơ ngác cũng đập cánh bay vùn vụt trong tiếng reo khoái chí của bọn trẻ thành phố.
Tổ cò dày đặc trên các ngọn cây tràm nhưng “chủ nhân” cò thì đâu vắng cả. Nghe nói ban ngày cò đi vắng, chiều mới trở về. Xuồng dừng lại ở một ngã ba rạch, không thể đi tiếp nữa vì xác lục bình chết bịt kín khúc rạch. Xuồng vừa dừng, có tiếng vỗ cánh, rồi vun vútnhững cánh cò trắng bay lấp loáng dưới nắng. Tiếc là máy chụp hình chưa có đủ độ télé để chụpnhững cánh cò. Bạn PNH mà đi đếnnhững nơi này chắc sẽ chụp hình mê mẫn thôi. Leo lên bờ, định điđến gần chỗ cò đậu để thử chụp hình, nhưng mới được vài bước thấy xác cò nằm rãi rác, chợt sờ sợ “ cúm gia cầm ” , cộng thêm nữa là những miếng da rắn trong như miếng nylon do rắn lột bỏ lại, eo ui, quay trở ra thôi. Vả lại cò nhạy lắm,nhác có tiếng người là chúng bay mất.
Du lịch sinh thái, nhưng để diệt lục bình sinh sôi lấp kín khúc rạch, người ta lại chọn cách rải thuốc , và chính việc nàylà thủ phạm của những xác cò rơi chết trong rừng tràm.Ghé vào quán ở khu sinh thái để ăn trưa.Bọn trẻăn ngon lành các món “đặc sản” do anh bạn “thổ địa” chọn :rắn xào lăn với hạt sen, cò nướng mọi …Ăn xong, bọn nhỏ mới ngẫm nghĩ : “Khu sinh thái cò mà bắt cò ăn thịt, kỳ quá !!!”. Tôi thì thích nhất món cơm nấu bằng gạo huyết ròng ( một loại gạo đỏ ăn ngọt cơm và còn nhiều chất bổ do không bị chà sấy nhiều ) ăn với khô cá lóc trộn gỏilá sầu đâu . Ngày xưa ba tôi thích món này, lúc nhỏ tôi không ăn được vì vị đắng của lá sầu đâu, nhưng bây giờ tôi ăn thấy ngon vô cùng, vừa ăn vừa nhớ ba tôi.
Ngày lễ nên khách du lịch đến khakhá nhưng không thấy người nước ngoài. Kêu bia thì bảo chờ, nước đá đã hết đang trên đườngchở tới.Trời nắng, con gái tôi mê chiếc nón lá. Ở quầy bán hàng lưu niệm có đểchiếc nón lá ( chắc của mộtcô gái chèo xuồng ), hỏi có bán không, thì nghe trả lời nhỏ nhẹ “ Dạ, nón lákhông có bán”. Con gái cứ xuýt xoa dáng áo bà ba của các cô gái chèo xuồng và cái giọng đặc biệt chơn chất của các cô. Hỏi có khăn lạnh không ? “ Dạ,lạnh hung rồi”.Con tôi không hiểu “lạnh hung” là thế nào nhưng cứ khen cô nói nghe hiền, dễ thương …
Có một chuyện buồn cười là cái màn đờn ca tài tử lại trở thành màn “tra tấn”, vì buổi trưa nắng, tiếng đờn, tiếng hát không chuyênvọng trên loa nghe thật… nóng sốt. Có lẻ nghe nhạc tài tử phải ở một không gian khác, trong một góc vườn, ởmột khúc sông… không loa, ampli gì cả …thì mới có thể cảm nhận được…
Tiếc là con đườngđi đến khu sinh thái có nhiều cảnh đẹp đặc trưng của miền sông nước Tây Nam bộ, nhưng vì đường quá hẹp chỉ đủ cho một chiếc xe ô tô chạy qua , nên đã không thể dừng lại để chụp hình. Bọn nhỏ mê cảnh một bên là đồng lúa, một bên là con rạch có chiếc xuồng máy bình bịch rẻ nước dạt vào chiếc cầu gỗ bắc sơ sài bên bờ đất.
Còn một chuyện nữa,phải kể ra để động viên bạn Nguyenthuthuy ở Ha nội khi đi công tác ở Cần Thơ đã thất kinh khi biết mình ăn phải thịt chuột. Thật ra thịt chuột đồng miền Tây ăn rất ngon. Buổi chiều trong bữa cơm ở nhà người thân tôi đã ăn ngon lành với món xoài băm dầm nước mắm ớt, yên tâm vì biết chắc là chuột đồng ( chuột đồng ăn lúa màu sắc lông hoe hoe vàng ).
Tiễn về thành phố, người thân còn nhắn nhủ khi nào đến mùa nước nổi thì nhớ về lại nữa. Sẽ đi vào khu Tràm chim Tam nông. Tôi gật gật chưa hứa hẹn được gì…





Photobucket
Đường vào khu sinh thái đã được béton hóa nhưng hẹp chỉ đủ cho một chiếc xe hơi chạyqua


Photobucket
" Cô chú đừng lo, xuồng ba lá này coi vậy mà hổng lật đâu "


Photobucket

Chiếc xuồng ba lá len lỏi trên con rạch nhỏ chạy giữa khu rừng tràm


Photobucket
May quá còn chụp kịp chú chim vỗ cánh vụt bay


Photobucket Nắng trong rừng tràm


Photobucket Con gái tôi rất mê dáng áo bà ba của cô gái chèo ghe


Photobucket Con thuyền không bến


Photobucket Thuyền chờ ai giữa rừng tràm ?


Photobucket Duyên dáng miền sông nước


Photobucket Ruộng lúa xanh rì dợn sóng theo từng đợt gió lướt qua


Photobucket chiếc xuồng máy bình bịch chạy qua để lại vệt sóng đánh dạt vào chiếc cầu gỗ dập dềnh bên bờ đất


Photobucket Còn chiếc xuồng này thì đã có bến...


Photobucket

Vắng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dấu chân..

Flag Counter