Thứ Hai, 26 tháng 11, 2012

Hương đêm


Tan tiệc cưới _ lại ăn cưới! _ ngồi sau xe của cô bạn trẻ chở về, nàng chợt quay lại bảo : “Em chở chị đi một vòng ngắm đường phố. Lâu quá , chưa chở chị đi chơi”. Thế là đi. Các con đường khu trung tâm Nguyễn Huệ, Đồng Khởi, Lê Lợi đang kéo đèn chuẩn bị cho lễ hội Tết sắp tới. Chợt nhớ những ngày Tết xa xưa. Cái hồn của chợ hoa Nguyễn Huệ ngày xưa không gì có thể thay thế được. Hoa rực rỡ trùng trùng .Lọt giữa rừng hoa, tôi hít thở cái hương vị của đất, của nước ở những nơi hoa được vun trồng, chăm bón. Người bán chân chất giới thiệu hoa bằng những lời dung dị, mộc mạc. Tôi có cảm giác không chỉ mang hoa, họ còn mang cả hồn quê lên thành phố. Người mua nói, cười, ngắm nghía, lựa chọn, thưởng thức cái không khí đặc biệt mỗi năm chỉ có một lần. Hồn hoa, hồn người hòa quyện…
Đường hoa. Lễ hội. Tái hiện lại một nét văn hóa xa xưa… Thì cũng hay. Để cho các con tôi còn có dịp nhìn ngắm, hiểu biết thêm về truyền thống ở một góc độ nào đó. Thế nhưng một điều chắc chắn tôi nhận ra, chúng không hít thở được cái hồn văn hóa, như ngày xưa tôi đã từng, ở một góc chợ hoa ngày cận Tết.
Trăng mười sáu thật tròn. Ngày trước những lần ngồi sau cho cô bé chở,mái tóc dài của cô vương nhẹ trên má tôi, phảng phất mùi hương dịu nhẹ. Còn bây giờ, thỉnh thoảng hai cái nón bảo hiểm đánh cốp vào nhau. Tưởng đâu mặc đầm đội nón bảo hiểm trông dị lắm, nhưng rồi nhìn cũng quen.
Vâng tất cả rồi cũng quen. Nhưng sao vẫn nhớ. Điều gì rất xa. Ngày xưa ấy. Xin giữ lại cho tôi chút hương đêm…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dấu chân..

Flag Counter